THẦN HỔ - Trang 25

THẦN HỔ

THẦN HỔ

Tchya (Đái Đức Tuấn)

Tchya (Đái Đức Tuấn)

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 3

Chương 3

Cách đấy non một năm, nhờ ơn cha con ông Bỉnh trừ hại cho dân, quả

nhiên huyện Thạch Thành không bị hổ thần làm náo loạn nữa. Thổ dân làm
ăn được yên dạ, vui vẻ chắc mẩm rằng con yêu tinh kia đã bỏ thân trong
khe hiểm, vực sâu nào đó. Chỉ có một điều đáng nghi ngại là, từ khi con hổ
bị một phen đau đớn, tuy nó biệt tích, nhưng không nhà đi săn nào tìm thấy
xác chết nó ở đâu. Có lẽ nó chạy sang một quả núi khác ở tận vùng xa để
chết.

C

Sự làm ăn của gia đình họ Đèo, sau khi đánh hổ, vẫn được vui vẻ,

cường thịnh mãi đến ngày, không hiểu vì sao, Đèo Thắng Mãnh đi ăn giỗ ở
một làng bên cạnh, đi đến quá ba ngày đêm mà vẫn không thấy trở về. Ông
Bỉnh sốt ruột sai đầy tớ phi ngựa đi tìm, thì khi quay về, tên đầy tớ bảo rằng
chủ nhà làm giỗ nói Đèo tiên sinh về cách đây đã được ba hôm. Hôm ăn
giỗ, sau khi cơm nước xong, đến xâm xẩm tối, Mãnh cáo từ về ngay, không
nán lại một phút nào cả. Thế thì Mãnh vì sao mà biệt tích? ĐI du lịch
chăng? Lên tỉnh chăng? Xưa nay Mãnh đi đâu cũng đều về xin phép cha mẹ
hẳn hoi, hoặc báo tin cho nhà biết. Lạ thật! hay là hắn bị ám sát? Không có
lẽ, vì Mãnh có thù hiềm ai và có ghen tỵ, tranh cạnh cùng ai bao giờ? Có
khi Mãnh mê cô nàng nào mà phút chốc bỏ nhà, bỏ cửa? Cái đó lại càng vô
lý nữa. Vì, xưa nay, Mãnh là người rất có giáo dục. Từ thuở nhỏ, Mãnh vẫn
được học, vẫn được cha dạy cho thế nào là luân lý, cương thường, bình sinh
hắn đối với đàn bà, dẫu đối với những cô nàng tuyệt sắc, cũng không khi
nào có cử chỉ ra ngoài quy củ. Không lẽ nhất đán, hắn nỡ bỏ cha, bỏ vợ, bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.