THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 195

của Proserpine, mà chỉ có một chút thôi, vô cùng sung sướng trở về với thế
giới dương gian, nghĩ đến phút được Vénus cho gặp lại Cupidon. Nàng chắc
rằng đây là thử thách cuối cùng mà nàng phải chịu đựng. Nghĩ miên man hết
chuyện này sang chuyện khác, nghĩ đến cái hộp. “Sắc đẹp như thế nào mà nữ
thần Proserpine lại có thể bỏ vào trong cái hộp này? Mà không phải tất cả
hoặc nhiều nhặn gì cho cam, chỉ vừa đủ bỏ vào cái hộp nhỏ bé. Không rõ nó
hình thù như thế nào?”. Psyché cầm hộp lắc lắc. Không thấy có tiếng động gì
chứng tỏ trong hộp chứa đựng một thứ gì đó. “Nếu nó là bột hay là hạt thì
thế nào cũng có tiếng động. Hay nó là sáp chăng? Sáp như sáp ong ấy thì có
thể lắc mạnh cũng không thấy gì. Chi bằng ta cứ mở quách ra xem. Chắc
chẳng việc gì”. Psyché nghĩ thế. Xem trong cái hộp đựng một chút sắc đẹp
của nàng Proserpine ra sao và nếu được thì hẳn rằng mình phải lấy một chút
của cái chút ấy để bồi đắp, sử dụng cho sắc đẹp của mình. Cupidon sẽ sung
sướng biết bao khi gặp lại vợ mình với sắc đẹp rực rỡ hơn xưa, hấp dẫn hơn
xưa. Psyché mở hộp. Thật lạ lùng! Thất vọng hoàn toàn! Một chiếc hộp
không, chẳng được mảy may một thứ gì gọi là có. Tuy nhiên có một thứ mà
Psyché không thấy. Đó là một luồng hơi lạnh, thứ âm khí nặng nề của thế
giới những người chết, bốc lên. Và chỉ một lát sau Psyché thấy trong người
ngây ngất, đứng không vững nữa. Nàng ngã gục xuống chìm vào trong một
giấc ngủ triền miên vì đã hít thở phải thứ âm khí nặng nề đó. Đúng vào lúc
tình cảnh nguy ngập này thì, may thay, thần Tình yêu-Cupidon xuất hiện.
Vết thương của chàng đã lành. Và chàng khát khao muôn gặp lại Psyché.
Nhưng cửa phòng đã khóa chặt. Chàng chỉ còn cách phá cửa sổ mà đi. Và
thế là chàng trai ra đi. Chàng không thể bóp chết tình yêu của mình, cam
chịu nhốt trong phòng để được là người con vâng lời mẹ. Vả lại, sự thật là
khó ai giam giữ được Tình yêu, vì Tình yêu ngay từ khi ra đời đã có cánh.
Cupidon đã dùng đôi cánh của mình bay đi tìm Psyché. Chàng tìm thấy nàng
vào lúc nàng đang ngủ say mê mệt, chiếc hộp vứt ở bên, lập tức chàng thu
hồi giấc ngủ đang đè nặng trên mi mắt của Psyché nhốt vào trong hộp, tiếp
đó chàng dùng mũi tên nhọn của mình châm châm vào người Psyché để
đánh thức nàng dậy. Kể sao cho xiết nỗi vui mừng của Psyché! Nàng ôm lấy
đầu chàng áp vào ngực mình mỉm cười sung sướng mà nước mắt tuôn trào,
rồi nàng lại đẩy đầu chàng ra đưa hai tay vuốt vuốt trên khuôn mặt của
chàng, vuốt vầng trán cao đẹp và mái tóc mềm mại của chàng. Ba lần nàng
làm như thế, ấp đầu chàng vào ngực mình thì cũng là ba lần những giọt nước
mắt của nàng rơi lã chã xuống mái tóc của Cupidon. Cupidon trách vợ đã
quá tò mò để đến nỗi xảy ra tai họa. Và chàng giục Psyché đem ngay chiếc
hộp về để dâng cho nữ thần Vénus còn chàng phải ra đi ngay vì đang bận
một công việc tối ư quan trọng và vô cùng khẩn cấp. Chàng nói với vợ:

- Chúng ta sẽ gặp lại nhau và chắc rằng lần này chúng ta sẽ ở bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.