vật nhau với nó. Héraclès lợi dụng một đòn tấn công hụt của ác thú, nhảy
phắt lên lưng, cỡi trên mình nó, hai chân quặp lấy thân còn hai tay vươn ra
bóp cổ, ấn đầu nó xuống đất. Con sư tử không còn cách gì đối phó lại được.
Hai chân sau của nó ra sức đạp mạnh xuống đất để hất người ngồi trên lưng
nó xuống, nhưng vô ích. Còn hai chân trước của nó chỉ biết cào cào trên mặt
đất. Trong khi đó thì đôi bàn tay của Héraclès, như đôi kìm sắt thít chặt lấy
cổ họng nó, khiến nó ngạt thở phải há hốc mồm ra và hộc hộc lên từng cơn.
Chẳng bao lâu thì con thú yếu dần, cuối cùng chỉ còn là một cái xác. Thế là
Héraclès vượt qua được một thử thách, lập được một chiến công kỳ diệu.
Chàng muốn lột lấy bộ da sư tử làm áo giáp, dùng đầu sư tử làm mũ đội.
Nhưng chẳng dao nào rạch được trên da con vật. Héraclès lấy luôn móng sắc
con vật thay dao. Và chàng mặc bộ áo của chiến công ấy, đội chiếc mũ của
vinh quang ấy, trở về Mycènes báo công với nhà vua Eurysthée. Với bộ áo
bằng da sư tử Némée, từ nay trở đi Héraclès trở thành vô địch, không vũ khí
nào có thể làm chàng đứt thịt rách da.
Đứng trên bờ thành cao nhìn xuống, Eurysthée thấy Héraclès trở về
với y phục như thế thì sợ hãi quá chừng. Hắn ra lệnh cho Héraclès không
được vào trong kinh thành, nhất là không được bén mảng đến gần cung điện.
Cẩn thận hơn nữa, hắn còn ra lệnh từ nay trở đi những loại chiến lợi phẩm
như thế phải để ngoài cửa ô, nghiêm cấm không được mang vào trong thành.
Eurysthée lại còn giao luôn cho Héraclès một nhiệm vụ mới nữa, một nhiệm
vụ nặng nề và nguy hiểm hơn: giết, thanh trừ con mãng xà Hydre ở Lerne.
Để ghi nhớ chiến công của người anh hùng Héraclès, nhân dân Hy
Lạp sau này cứ hai năm một lần tổ chức Hội Némée ở thung lũng Némée
thuộc đất Argolide. Hội mở vào giữa mùa hè thường kéo dài độ ba đến bốn
ngày để tỏ lòng thành kính và biết ơn đối với thần Zeus. Sau cái nghi lễ tôn
giáo là đến các trò thi đấu thể dục thể thao. Trong thời gian mở hội, các
thành bang Hy Lạp tạm thời hòa hoãn các cuộc xung đột, các mối hiềm
khích để vui chơi.