THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 488

Orphée vô cùng đau đớn khi thấy họ đem tâm tư, tình cảm của mình ra làm
một trò đùa tàn ác. Chưa bao giờ trong đời, chàng bị xúc phạm thô bạo như
bây giờ. Đau đớn hơn nữa họ lại xúc phạm đến cả Eurydice của chàng,
nhưng chàng vẫn cứ ca hát, chàng vẫn cứ ca hát về những điều đẹp đẽ cao
thượng trên thế gian này. Chàng vẫn cứ ca hát với niềm tin trên thế gian này
điều xấu xa, tàn bạo, thô thiển sẽ ngày càng ít đi và những điều đẹp đẽ, cao
thượng, nhân ái sẽ ngày càng nhiều hơn.

Trêu chọc khiêu khích Orphée vô hiệu, thế là đám phụ nữ xông vào

chàng. Một cây gậy thyrse phóng vào Orphée, nhưng một cây trường xuân
đã tung những dây của mình ra kịp thời quấn chặt lấy cây gậy cản nó lại
không cho nó xâm phạm đến người Orphée. Một hòn đá bay về phía người
chàng, nhưng hòn đá say mê tiếng hát của người danh ca đã không nỡ làm
việc độc ác. Nó rơi ngay xuống trước mặt chàng. Tiếng hò hét của lũ đàn bà
mất trí, độc ác, tàn bạo càng điên cuồng thì Orphée càng bình tĩnh. Chàng
vẫn cứ ca hát. Chàng những muốn dùng lời ca tiếng hát để ca hát cảm hóa
họ, nhưng lũ người điên cuồng đó đã xúm đến vây quanh lấy chàng như một
lũ chó sói vây quanh lấy một con hươu hay một con nai lạc đàn. Orphée van
xin họ đừng giết mình nhưng họ chẳng thèm đếm xỉa. Thế là những cây gậy
thyrse quật tới tấp vào người Orphée. Orphée ngã vật xuống đất giãy giụa
hồi lâu rồi tắt thở.

Nhưng lũ người bạo ngược đó vẫn chưa thôi. Họ còn hành hạ thi thể

của Orphée. Họ chặt đầu chàng quăng xuống dòng sông Hébros

198

, phanh

thây chàng vứt đó đây, họ vứt cả cây đàn vàng của chàng xuống dòng nước
chảy xiết của con sông xanh xanh. Nhưng kỳ lạ sao, cây đàn bị vứt xuống
lòng sông vẫn vang lên những âm thanh réo rắt, trầm bổng của mình, những
âm thanh đã từng làm xúc động lòng người. Dòng sông đã thay ngón tay của
người nghệ sĩ gảy tiếp những khúc nhạc tuyệt diệu của chàng. Nó khóc than
thương tiếc cho cái chết đau đớn, oan uổng của người danh ca. Những bụi
lau, bụi sậy bên bờ sông buồn bã nghiêng đầu tưởng niệm và cùng hòa theo
tiếng than khóc đau thương của dòng sông. Tất cả rừng cây, núi non, sông
suối, chim muông đều thương nhớ Orphée. Thôi thế từ đây Orphée và tiếng
đàn, tiếng hát của chàng sẽ chẳng còn vang lên trong rừng núi mỗi buổi sớm
mai hay lúc chiều tà nữa rồi! Thôi thế từ đây núi non, cỏ cây, sông suối,
chim muông chẳng còn niềm vui được nghe tiếng đàn, tiếng hát, bởi vì
Orphée, người danh ca có một không hai của tình yêu và cuộc sống, của
thiên nhiên và sự bất tử đã chết rồi! Tất cả đều thương nhớ Orphée và khóc
than cho cái chết của chàng. Con hổ đưa tay lên gạt nước mắt. Lũ sói gục
đầu vào nhau khóc nức nở. Con voi to lớn mắt buồn rười rượi để lăn từng
giọt nước mắt nặng nề, chậm rãi xót xa. Chó sói ngửa mặt lên trời nấc lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.