THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 150

ngờ. Hơn nữa, sát khí này lại xuất hiện gần chỗ Tâm Nghi ở, cho nên Miểu
không thể không thận trọng. Dạo này bị người của trại Thiên Hổ đuổi giết
làm cho Miểu không dám xem xét vấn đề quá đơn giản, vì thế Miểu lùi lại.
Lâm Miểu lùi lại nhưng chưa lùi được mấy bước đã nhận ra ở tận cùng tầm
mắt bỗng xuất hiện một người.
Là Vương Thống!
Lâm Miểu kinh hãi, quay đầu lại, ở cuối đường không có chỗ nào để lùi
nữa.
Kia là quan binh, còn đây là một ngõ cụt, Lâm Miếu là một con thú săn bị
chặn trong ngõ cụt đó.
Lâm Miểu biết việc này là thế nào, biết vì sao đường Thiên Hòa lại vắng vẻ
như thế, tất cả đều vì y mà ra!
Quả thực là vì Lâm Miểu, nếu không phải vì y nói cho Vương Thống biết
mình là người ở đường Thiên Hòa, không phải vì y giúp Lưu Tú trốn thoát,
nếu không phải vì Tề Tử Thúc chết thảm trong tay Tàn Huyết, nếu không
phải y... sao lại chọc đến đám quan binh này chứ? Sao lại chọc tới Vương
Thống? Sao để cho người ta biến y thành thú săn bị chặn trong cái ngõ cụt
này?
Bên cạnh Vương Thống xuất hiện thêm bốn người, sát khí chính là từ thân
thể của bốn người này phát ra, Lâm Miểu không ngửi lầm, nhưng mà...
Lâm Miểu chỉ biết cười nhăn nhó.
“Chúng ta lại gặp nhau!” Vương Thống cười lạnh, đưa mắt nhìn Lâm Miểu,
tràn đầy sát khí nói.
Lâm Miểu phát hiện mình ngốc thật, sao lại quên mất chuyện quan trọng
đến thế chứ. Lúc nhìn thấy đường Thiên Hòa như vậy thì phải nghĩ ngay
đến khả năng có “mùi” quan phủ chứ. Có điều Miểu không ngờ là bọn quan
phủ lại tới nhanh đến thế, hoặc có thể do Miểu quá nôn nóng muốn tới gặp
người thương yêu nên mới không nghĩ ngợi nhiều, hiện tại nghĩ tới thì quá
muộn rồi.
“Ngươi làm gì bọn họ rồi?” Lâm Miểu cố gắng lấy lại bình tĩnh, lớn tiếng
hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.