THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 250

Chương 9

THIÊN KIM THẾ GIA

“Vừa rồi là Ngọc Lan không tốt, nếu có chỗ đắc tội, xin được bỏ quá cho.

Bởi vì đêm nay có một số việc phát sinh, khiến cho ta đâm ra hoài nghi
nhiều. Nếu ngươi không tính toán Ngọc Lan vừa rồi có những lời sai quấy,
xin mời ở lại được không?” Bạch Ngọc Lan đứng dậy, giọng nói đã trở nên
vô cùng dịu dàng.

Muỗi trong ngôi miếu đổ nát quá nhiều khiến người ta khổ sở, ở gần đấy lại
là Dục Thủy, cho nên ở vùng này khó mà tránh khỏi muỗi.
Lâm Miểu nhóm một đống lửa, nhưng không tài nào chợp mắt được. Gió
đêm thổi vào trong miếu, cũng làm người ta khoan khoái mát mẻ, Lâm
Miểu bèn cầm miếng da dê của Lang Tà Quỷ Tẩu ra xem kỹ lưỡng, nghiền
ngẫm và luyện tập. Những điều ghi trên đó không quá khó hiểu, tổng cộng
có bảy mươi sáu bức vẽ, dùng bột đan sam để vẽ lên, còn ghi thêm chú
thích, làm cho người xem những bức hình này càng thêm dễ hiếu.
Đáng tiếc Lâm Miểu không đem theo bản tâm pháp “Cửu Đỉnh huyền
công” của lão Thiết bên người, mà cũng may là y không mang theo, nếu
không, lúc ở Ân Tiên cốc chắc chắn đã bị mất rồi, đến lúc đó thật khó ăn
nói với lão Thiết.
Thoạt nhìn các tranh vẽ trên tấm da dê, tựa như không có chỗ nào ảo diệu,
chỉ là vẽ các hình người đang đi bộ, chưởng đặt ở những phương vị nhất
định; nhưng càng nhìn Lâm Miểu lại càng phát hiện ra tất cả các hình
không phải chỉ có đi quanh co như vậy, mà nội dung và biến hóa trong đó
đã vượt khá xa phạm vi của các hình vẽ...
Chính lúc Lâm Miểu đang luyện đến mức xuất thần, chợt nghe có tiếng vó
ngựa vọng lại, y không ngăn được kinh hoảng, lòng thầm đoán: “Đêm hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.