THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 262

Trong ánh mắt Âm Phong và Hoàng Pháp Chính thoáng lóe lên một tia âm
u lạnh lẽo.
“Thật là rượu mời không uống lại đòi uống rượu phạt, bọn ta đã nể mặt
ngươi vậy mà ngươi lại tưởng bọn ta dễ bắt nạt.” Âm lão thất thấy người
mới đến hung hăng càn quấy như vậy, không kìm
được giận dữ bèn quát lên.
“Bằng hữu cố ý tới đây phá đám bọn ta phải không?” Hoàng Pháp Chính
lạnh lùng hỏi.
“Ta không cảm thấy cách nghĩ đó có lợi gì cho ngươi cả, hoặc đối với
chúng ta cũng chẳng lợi lộc gì,” người bịt mặt thong thả nói, dường như
không thèm để mắt tới tất cả mọi người.
“Đừng nói lời thừa thãi, ngươi muốn người đẹp này thì cũng được, chỉ cần
ngươi có đủ bản lĩnh.” Âm Phong không muốn nói nhiều lời vô ích, chẳng
lẽ hắn nhìn không ra người bịt mặt trước mắt vốn không có ý tốt hay sao?
Cũng không đơn giản là chỉ muốn chọn Bạch Ngọc Lan!
“Ta không nghĩ sẽ động thủ với bọn ngươi...”
“Ta lại nghĩ vậy đó!” Âm Phong không đợi người bịt mặt nói xong, dùng
lực toàn thân phát chưởng, đánh thẳng vào đối phương.
Ánh sáng của các ngọn đuốc đột nhiên tối sầm lại, người bịt mặt cũng
nhanh chóng ra tay, một quyền đơn giản, nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn tàng bão
táp.
Hoàng Pháp Chính ngạc nhiên, hoàn toàn không nhìn ra chiêu thức người
bịt mặt đã sử dụng thuộc môn phái nào, bởi vì về căn bản đối phương đã
dùng vô chiêu nên không thể nhận ra. Dường như người đó chỉ là tiện tay
đánh ra, không cần suy nghĩ, tựa hồ có trăm đường sơ hở, nhưng lại bao
hàm thiên biến vạn hóa.
Âm Phong cũng kinh ngạc không kém, một quyền mà người bịt mặt đánh ra
thực sự đơn giản vô cùng, đơn giản đến nỗi có cả trăm sơ hở. Nhưng hắn
đột nhiên phát hiện mình không cách nào có thể tấn công vào các sơ hở đó,
bởi vì chỉ cần chưởng thế của hắn đổi phương hướng là lập tức quyền của
đối phương nhất định sẽ đi trước một bước đánh ngay vào yếu điểm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.