THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 40

nhiên không cách gì ngăn cản được Lưu Chính vượt qua khoảng không gian
mà bọn họ đang phong tỏa.
“Uỳnh...” Đám mây dày đặc phóng xuống tia chớp đầu tiên, đó là một chùm
ánh sáng.
Vương Mãng và Lưu Chính đã trao đổi một chiêu; hai vị Hoàng đế ở trong
thế giới ngột ngạt mà điên cuồng này đã dẫn xuống một luồng sức mạnh
ngoài không gian đầu tiên. Giữa hai người bùng lên một quầng sáng, hai
bóng người nhanh chóng bắn tung ra.
Thân người Vương Mãng bị bắn lên đỉnh cung Kiến Chương, còn thân
người Lưu Chính thì rơi vào đám thống lĩnh cấm quân đang tấn công đến.
Một kiếm mang theo lửa điện và ánh chớp như xé gió tan mây lại tạo ra một
chùm ánh sáng giữa đám người, hướng thẳng lên trời, nối tiếp với đám mây
dày đặc, tựa như đem luồng sét mà Lưu Chính đã dẫn xuống vừa rồi trả lại
cho ông Trời.
Không ai có thể chống nổi đòn tấn công của Lưu Chính. Đúng lúc các thống
lĩnh bị đánh bật ra thì trời chợt đổ mưa ào ào, bỗng chốc như có thêm một
màn sương mù khiến cả bầu trời có chút mông lung.
Lưu Chính không hề có ý tránh nước mưa mà để nước mưa đọng lại trên
kiếm, thành những chuỗi hạt lấp lánh như ngọc trai, rồi đón gió chém ra,
ánh sáng như trải khắp bầu trời.
Không gian như bị chém thành hai nửa, một nửa có Vương Mãng ở trên
trời, một nửa có Lưu Chính ở dưới đất, ở giữa là kiếm. Kiếm của Lưu
Chính.
Vương Mãng phóng lên rất cao, tựa như chim sơn ca bay lên trời. Một nửa
chỗ mái nhà mà Vương Mãng đang đứng hầu như đã bị kiếm khí của Lưu
Chính chém đứt rời, tòa cung điện không ngừng rung chuyển do mái bị đổ
và bị kiếm khí công kích.
Khi Vương Mãng bay lên tới mức cao nhất trong không trung, hắn phát
hiện Lưu Chính cũng đang ở đó như một âm hồn, lại giống như một tà thần
từ trong đám mây dày đặc bay ra.
Sét một lần nữa xé tan bầu trời, phá vỡ đám mây, trở nên điên cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.