THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 123

- Có chuyện như vậy ư?
Thầy Dương bàng hoàng kêu lên rồi nói với bác sĩ Triệu đi lấy thuốc giải
độc. Cả bọn chúng tôi đứng bên ngoài không dằn được, hét to.
- Đã đảo bọn Hán gian!
- Đã đảo bọn chó săn Nhật ăn hiếp dân lành!
Ngô Hán Thanh thừa dịp khơi dậy sự bất mãn của mọi người.
- Thưa các bạn, đây là một sự thật không thể phủ nhận được. Bọn Nhật
và tay sai đã ức hiếp ngươi dân chúng ta. Vì vậy tôi mong rằng tất cả những
con người còn lương tri, còn biết đến hai chữ sỉ nhục, hãy đứng lên phản
kháng. Ta không thể để kẻ địch xem ta là một con cá trên thớt, muốn làm gì
thì làm! Các bạn là những con người can đảm chứ!
- Vâng, can đảm có thừa!
- Có nghĩa là các bạn không sợ chết?
- Không!
- Các bạn có dám chống lại bọn Hán gian vô liêm sỉ kia không?
- Dám
- Cương quyết không lùi chứ?
- Không.
Vương Mã Đạo cũng lên tiếng.
- Vậy thì chúng ta còn chờ gì mà không tổ chứ một cuộc tuần hành?
Chúng ta kéo đến bao vây nhà Đinh Tân Trai lôi hắn ra chém đầu trước.
Cao Triết Huê tán đồng ngay.
- Vâng, nói là làm ngay, vậy thì mọi người hãy tự tìm vũ khí cho
mình; gậy gộc, gạch đá, hung khí gì cũng được.
Dương Sơn thì nhiều mưu mẹo hơn, chỉ mặt Đinh Ngọc Như nói.
- Hãy trói Đinh Ngọc Như dẫn đi trước, để làm lá chắn.
Rồi hắn cười hề hề với Đinh Ngọc Như.
- Xin lỗi ông bạn nhé, nhưng chúng tôi phải tạm sử dụng bạn làm vũ
khí chống cha câu.
Thế là mọi người tủa nhau ra, người đi nhặt đá, người đi vạt nhọn cây,
người kẻ biễu ngữ. Đang lúc ồn ào thì ông Hiệu trưởng xuất hiện. Ông
hoàn toàn bất ngờ vì không hay biết cả lý do tại sao Mục Ly tự tử, chỉ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.