THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 22

- Lỗi tại tôi cả. Tôi là đứa bày chuyện để xúc phạm đến bạn “Khuyển
Dưỡng”.
Dương Sơn nhấn mạng hai chữ “Khuyển Dưỡng” một cách mai mỉa.
Ngô Hán Thanh đột nhiên đứng dậy phân trần.
- Anh Tử nghe này. Thái độ thiếu lịch sự của các bạn tôi đương nhiên có
chỗ không đúng. Nhưng tại sao họ lại phản ứng như vậy? Chuyện đó hẳn
có nguyên do. Anh Tử có thấy là những người cùng dân tộc với cô đang
gây bao nhiêu tội ác trên đất nước này khônng? Hàng động của họ còn xấu
xa hơn gấp mấy trăm lần việc các bạn đang ghẹo Anh Tử. Bạn thấy đúng
chứ?

Ngô Hán Thanh là đại diện học sinh của trường, hắn lớn hơn chúng tôi mấy
tuổi nhưng nói năng, hành động đều hoàn toàn như người lớn, hắn lại đẹp
trai, là thần tượng của cả bọn tôi. Mọi người nghe Ngô Hán Thanh nói xong
hoan hô.
- Ngô Hán Thanh nói đúng.
- Không thể khoan nhượng kẻ địch!
- Sự phẫn nộ của chúng ta là đúng.
Trong lúc mọi người phát biểu thì Điền Mục Thanh cũng đứng dậy định
nói, nhưng Cao Triết Huê đã đứng dậy chen ngang.
- Điền Mục Thanh! Ta cấm ngươi bênh vực nó.
Đám đông phụ họa.
- Phải, Điền Mục Thanh cút đi!
- Trở về tháp ngà của ngươi đi!
- Đi sang núi Phú Sĩ mà làm thơ!
Thế là Điền Mục Thanh chỉ còn nước thu dọn sách vở bỏ về. Tình hình
càng lúc càng trở nên hỗn loạn.Thầy Uông Đông Nguyên thấy vậy đập bàn
nói.
- Không được ồn! Phải giữ kỷ luật chứ!
Nói xong ông quay ra cửa sổ, hét.
- Còn các em ngoài kia, giải tán đi. Có gì đâu mà nhìn.
Chúng tôi nhìn ra thì thấy các lớp bên cạnh nghe ồn đã đổ sang xem. Lưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.