THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 20

mấy chục cái đầu phải lìa khỏi cổ.

Mọi người đều đứng ngồi không yên, Lưu Đại Khôi và Ngô Hán Thanh dù
không có tham dự cũng thấy trách nhiệm vì họ là trưởng lớp và chủ tịch
Hội học sinh.

* * *

Nhưng qua ngày hôm sau, vẫn không có chuyện gì xảy ra. Anh Tử vẫn đến
trường. Gặp mặt bạn bè vẫn chào hỏi theo cách Nhật. Tức là đứng nghiêm
rồi cúi đầu thật sát chào. Thái độ của Anh Tử không khiến các bạn tôi hối
hận. Trái lại còn làm cho họ ngạo nghễ hơn. Họ tưởng là Anh Tử đã sợ hãi
họ. Thế là những trò tinh nghịch càng lúc càng thô bạo hơn.

Tiếng chuông đến giờ Nhật ngữ vừa trỗi lên là Dương Sơn giả vờ đằng
hắng một tiếng. Thế là người ngồi bàn đầu hô to “Cẩu” người bàn thứ hai
tiếp “Dương” rồi người bàn thứ ba hét “Dưỡng”.

Hô xong, mọi người có vẻ hể hả. hướng mắt về phía Anh Tử cười.

Khi thầy Uông Đông Nguyên bước vào, nhìn thấy vẻ mặt lũ học trò, ông lại
tưởng chúng tôi giờ trò trêu ghẹo ông, nên đứng lại ngơ ngác kiểm tra áo
quần mình một cách ngượng nghịu. Thái độ của ông càng khiến chúng tôi
cười lớn hơn.

Lúc đó Anh Tử đột ngột đứng lên nói một tràng Nhật ngữ với thầy Uông,
rồi thầy Uông gật đầu. Thế là Anh Tử bước lên bục. Cả lớp còn đang ngạc
nhiên thì nghe Anh Tử nói.
- Thưa các bạn.
Xưa nay tôi rất kính trọng đất nước các bạn, vì đây là một nước biết trọng
lễ nghĩa. Đất nước chúng tôi rõ rang là đã chịu ảnh hưởng tổ quốc các bạn
rất nhiều. Nhưng không ngờ bây giờ tôi lại vô cùng thất vọng. Không ngờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.