Hán Thanh đi đâu? Mọi người tự hỏi. Có thể nào hắn bỏ theo Anh Tử
chăng? Chuyện này chẳng ai phán đoán nổi. Vì với cá tính nóng nảy, buồn
vui bất chợt, hắn cũng có thể bất chấp tất cả để đến với tình yêu lắm chứ
chẳng chơi.
Bây giờ thì ai cũng biết chuyện Ngô Hán Thanh và Anh Tử yêu nhau rồi,
nếu họ có cùng nhau bỏ đi thì cũng chẳng sao. Có điều chúng tôi lại không
yên. Ngô Hán Thanh là em của Ngô Nhân Kiệt. Chuyện đó mọi người đều
biết, nếu chẳng may Ngô Hán Thanh bị hiến binh Nhật bắt thì sao? Vì vậy
để sáng tỏ, bọn tôi đã đem sự việc Hán Thanh mất tích ra báo cáo lại cho
thầy Hiệu Trưởng, thầy Hiệu trưởng bèn đánh điện đến các đồn hiến binh
Nhật. Nhưng tất cả đều cho biết biết không có giữ một ai tên Ngô Hán
Thanh.
Chúng tôi tự hỏi. Chẳng lẽ Ngô Hán Thanh vì sợ bị bọn hiến binh Nhật báo
thù nên lánh mặt về quê? Và để xác nhận sự việc, Dương Sơn đã gởi thư về
quê hắn báo tin sự mất tích của Hồ Tam để biết rõ sự việc. Nhưng những lá
thư chúng tôi gửi đề bị trả về vì không có người nhận. Sau đó chúng tôi
mới nhớ ra là Hán Thanh mồi côi cha mẹ. Anh hai lại bị giắc giết còn anh
ba thì cũng chưa có tin tức. Chỉ còn bà chị dâu mà sau khi chồng chết bà
cũng đã gia nhập đội du kích.
Sự vắng mặt của Hán Thanh làm hoang mang tinh thần của chúng tôi. Có
người đoán hắn ra đi vì bị thất tình với Anh Tử. Hay là hắn đã đi tu? Nhưng
khi tìm kiếm khắp các chùa chiền ở nội ngoại thành chúng tôi cũng không
thấy hắn.
Chúng tôi như rắn không đầu, Tôn Thắng Nam ngày đêm ngơ ngẩn khiến
chúng tôi thêm lo.
Ngay lúc đó, chúng tôi nhận được tin của Lưu Đại Khôi. Hắn báo là đã liên