THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 276

nhiệt tình, nhưng cậu ấy đã hiểu lầm tôi.
Dương Sơn thắc mắc:
- Em thấy thầy cầm súng lên, nhưng sao lại không bắn hắn?
Thầy Uông cười buồn:
- Đúng! Nó đã sai lầm! Nhưng tôi biết nó chưa hiểu nên không nổ phạt nó.
Dương Sơn vẫn thắc mắc.
- Thầy Uông ! Thầy hãy nói đi! Trong Cuộc chiến này thầy phe nào vậy?
Thầy Uông thều thào.
- Tôi chỉ có thể nói với các em: Tôi cũng chỉ là người Trung Quốc thôi!
- Vậy sao thầy lại theo bọn Nhật làm Hán gian?
- Tôi là Hán Gian sao?

Thầy Uông mím môi hỏi. Dương Sơn nói.
- Chính tôi đã tìm thấy các quyển mật mã và bản thảo công điện của Nhật
trong phòng thầy!
- Nếu đó là công văn thật thì tôi đâu để hớ hênh ra ngoài cho cậu nhìn thấy?
Tôi cố tình để đó để cậu báo lại với thầy Dương, bảo ông ta nhanh chóng
rời khỏi trường vì đã bị lộ, nhưng ông ta lại ...
- Thế thì tại sao thầy lại bảo Anh Tử hỏi địa chỉ Ngô Hán Thanh để lập
mưu gạt Ngô Nhân Kiệt?
Thầy Uông lắc đầu:
- Không, tôi không hề làm chuyện đó. Chuyện đó người khác làm, đến khi
tôi biết được thì hơi chậm. Nhưng tôi cũng đã cho người bái tin cho Hồ
Tam hay kịp, bằng không đã bị diệt trọn gói.
- Thế còn lúc nãy? Thầy đưa lính Nhật đến đây phục kích bọn em thì sao?
- Em chẳng biết gì cả. - Thầy Uông lắc đầu nói. Du kích tải đạn ngang đây.
Khuyển Dưỡng Quang Hùng định lùa quân ra. Nhưng thấy nói đó chỉ là kế,
thật ra là công đồn, thế là Khuyển Dưỡng cho phần lớn quân ở lại giữ đồn,
chỉ có một số lượng nhỏ ra đây thôi ...
Nói đến đây thầy Uông có vẻ mệt, bọn tôi cùng nhau xốc thầy đến bãi
cỏ gần đấy để thầy nằm yên.
Ngay lúc đó Mã Hưng Tài, Lưu Đại Khôi và Hầu Triều Nghĩa cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.