THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 278

- Cha ơi ! Cha ! Cha ở đâu ?
Chúng tôi nhận ngay ra là Khuyển Dưỡng Anh Tử. Khuyển Dưỡng Anh Tử
đến gần đoàn xe muối, dừng lại, nhảy xuống.
- Sao lại nhiều xác chết thế này ?
Cô nàng la lên. Chúng tôi đứng lặng chẳng biết phản ứng ra sao. Anh Tử
quay qua Vương Ngọc Anh hỏi.
- Chị còn ở đây ư ? Chị có nhìn thấy cha tôi và chú Uông đâu không ?
Nước mắt Vương Ngọc Anh chảy dài. Khuyển Dưỡng Anh Tử lắc đầu nói :
- Tôi biết sớm muộn gì các bạn cũng đi qua sớm như vậy. Còn cha tôi ?
Vương Ngọc Anh yên lặng chỉ về phía chiếc xe bốc khói.
- Đấy ba cô ở đấy !
Anh Tử mở to mắt.
- Đúng là xe cha tôi rồi. Nhưng người ở đâu ?
Lưu Đại Khôi không đành lòng nói.
- Anh Tử, thành thật chia buồn với cô. Cha cô đã mất rồi.
- Chết rồi ư ? – Anh Tử run rẩy – Không ! Tôi không tin đâu !
- Đó là sự thật.
- Không thể được ! Tôi biết là các bạn ghét cha tôi, thù cha tôi. Nhưng
đừng dối gạt tôi ! Cha tôi không thể chết được.
Cao Triết Huệu nói.
- Chính Ngô Hán Thanh đã bắn chết cha cô.
- Ngô Hán Thanh ư ? Không, anh ấy không làm thế đâu. Còn thầy Uông?
Thầy Uông đâu rồi? thầy ấy sẽ chỉ giúp cha tôi ở đâu.
Vương Ngọc Anh kéo tay Anh Tử.
- Đi, tôi đưa đến gặp thầy Uông cho. Thầy ấy đang nằm trong xe.
Lúc Vương Ngọc Anh đưa Anh Tử đến, thầy Uông đang nằm nhắm nghiền
mắt. Ông ấy có vẻ vô cùng mệt nhọc. Anh Tử nhìn thấy thực trạng, giật
mình.
- Thầy Uông ! Thầy Uông !
Thầy Uông hé mở đôi mắt ra rồi nhắm lại.
- Anh Tử đấy ư ? Cô đã đến rồi à ?
Anh Tử òa khóc, không nói gì cả. Uông Đông Nguyên cầm tay Anh Tử nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.