THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 279

- Thôi đừng khóc … Sự việc đã xảy ra rồi … Anh Tử … Tôi muốn hỏi em
… mà thôi. Bây giờ em hãy giúp các bạn em đi khỏi đây trước đã. Cứu
người sống quan trọng hơn là khóc người chết.
Anh Tử gật đầu, gọi mấy tay lính ngụy đến chỉ vào bọn tôi nói.
- Đây là những người bạn học cũ của tôi. Bây giờ họ đi buôn muối. Nhờ họ
che chở mà thầy Uông mới còn sống, các người hãy giúp họ đi qua khu
quân sự an toàn rồi hãy quay về chuyển thầy Uông và tôi về đồn.
Hai tay lính ngụy tuân lệnh. Mã Hưng tài khom lưng chào thầy Uông.
- Cảm tạ thầy thông dịch đã giúp đỡ. Bây giờ bọn tôi đi, xin thầy hãy bảo
trọng.
- Thầy Uông cười héo hơn.
- Cảm ơn ! Nhưng sức tôi đã tàn. Thôi nhân lúc đại quân của Nhật chưa
quay lại, các anh hãy khởi hành nhanh lên.
Nói xong, Uông Đông Nguyên quay sang Anh Tử nói.
- Anh Tử, nhờ cô làm cho tôi việc này. Khi nào tôi mất, hãy hỏa tang và
mang cả tro xương đó về Nhật cùng cô.
Anh Tử khóc.
- Không! Không đâu! Thầy sẽ không chết. Em sẽ cố đưa thầy vào bệnh
viện.
Uông Đông Nguyên hỏi.
- Cô có biết ai giết cha cô không ?
Anh Tử lắc đầu, Uông Đông Nguyên nói.
- Ngô Hán Thanh đấy !
Anh Tử có vẻ ngơ ngác. Uông Đông Nguyên hỏi tiếp.
- Cô có biết ai bắn tôi bị thương thế này không ?
Anh Tử lắc đầu.
- Cũng chính là Ngô Hán Thanh.
Lần này Anh Tử có vẻ thất vọng, nhìn xuống nói.
- Em sẽ hận anh ấy vô cùng.
Uông Đông Nguyên nhìn Anh Tử.
- Nhưng tôi biết cô rất yêu hắn, cũng như hắn cũng rất yêu cô.
Anh Tử đưa tay lên ôm mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.