THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 84

- Vâng!
Y sĩ Triệu còn cẩn thận hơn hỏi.
- Trong giờ thực nghiệm mổ xẻ những con vật nhỏ, thấy máu có sợ không?
- Dạ không.
- Vậy thì tốt. Vì cậu biết không, trong giai đoạn chiến tranh khốc liệt thế
này, thuốc men không đầy đủ, nên bệnh nhân có thể đau đớn la hét. Trong
những trường hợp đó tôi chỉ mong là cậu đừng sợ hãi mà hỏng chuyện.
- Vâng tôi hiểu.
- Sau khi tôi giải phẫu cho bệnh nhân xong, cậu hãy mang lá thư bỏ vào
hộp thư, và nhiệm vụ của cậu coi như đã hoàn thành.
- Vâng.
Bấy giờ y sĩ Triệu mới nói:
- Cậu biết tôi sắp giải phẫu cho ai không?
Tôi lắc đầu, y sĩ Triệu nói.
- Tôi sắp cắp đứt một lóng tay của một cô gái.
Tôi giật mình.
- Tại sao vậy?
- Chuyện đó cậu đừng hỏi tại sao? Tất cả vì quyền lợi tối thượng của
đất nước.
- Vậy thì tôi hiểu, Ngô Hán Thanh cũng nói vậy.
- Nếu thế thì chúng ta bắt đầu. - Y sĩ Triệu bịt khăn che mặt lên quay
sang tôi - Bây giờ cậu hãy bước tới bên giường bệnh nhân. Cậu phải thật
can đảm và kéo tấm vải trên người bệnh nhân xuống.

Tôi bước tới và khi vén tấm drap lên thì bỗng giật mình, vì người con gái
nằm trên giường đó không ai khác hơn là Anh Tử!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.