THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 82

Thanh giữ kín thế. Có điều tôi biết Thanh không bao giờ có ý hại bạn. Tôi
vẫn thắc mắc.
- Bạn bè nhiều như vậy tại sao ngươi lại chọn tao?
Ngô Hán Thanh đáp.
- Bởi vì Dương Sơn thì quá nhanh nhẩu, hiểu một nghĩ mười. Cao
Triết Huê thì tính tình nóng nảy, Lưu Đại Khôi thì quá thật thà, còn những
người khác thì không được thân thiết lắm. Việc làm mà tao muốn nhờ mày
lại không cần có tính của những người đó. Mà tao cần một người kín tiếng
giữ bí mật. Thành thử ra nhìn đi nhìn lại đám bạn bè ta thấy mi là người
thích hợp nhất. Mi cũng ít bị người dòm ngó...Nên ta chọn mi.

Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đến một quán rượu
nhỏ. Có lẽ vì tình hình giới nghiêm nên quán cũng chẳng có mấy người.
Ông chủ quán họ Vương thì đang ngồi ngủ gục trong quầy. Thấy chúng tôi
vào, ông đằng hắng một tiếng. Hán Thanh cũng đằng hắng lại một tiếng, rồi
hắn bước tới nói nhỏ gì đó với lão Vương, sau đó quay qua nói khẽ với tôi.
- Bây giờ phải phiền đến mày rồi nhé.
Nói rồi Thanh đưa một gói thức ăn cho tôi, chỉ về phía lão Vương nói.
- Bây giờ mày hãy đi theo chủ quán đi vào trong, nhớ nhé, mi là phụ tá
cho y sĩ Triệu, nên ông ta sai gì mi chỉ cần làm đúng như vậy là được.
Đừng hỏi chuyện lôi thôi.

Tôi đi tới, lão Vương chẳng nói một lời, lặng lẽ đưa tôi vào trong, chúng tôi
băng qua một mảnh vườn đến một ngôi nhà nhỏ phía sau. Trước ngôi nhà
có mấy thùng rượu, ông dời một thùng qua. Có một cánh cửa nhỏ tối om.
Ông bấm đèn pin bảo tôi cứ lần theo cầu thang mà đi xuống. Thì ra đây là
một đoạn dạo dẫn xuống hầm trú ẩn bên dưới. Con đường chỉ vừa một
người lách qua. Đi một đoạn đến một cánh cửa khác bằng đá. Ông vỗ lên
đấy ba cái, cửa mở, một người đàn bà to con xuất hiện. Ông hỏi.
- Y sĩ đã đến chưa?
Người đàn bà trả lời.
- Đến rồi, nhưng bác sĩ bảo tôi thô kệch quá chẳng phụ được gì, chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.