THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 130

Nó như mất hết tinh thần, mắt đầy lệ, thổn thức khóc. Thế mà không một
người nào hay biết ? Ông chủ nó lại càng vô tâm hơn nữa, nên đã nhịp cái
roi để ra lệnh :
- Gắng lên Bích nô cô ! giờ này hãy tỏ cho khán giả biết là mày biết
nhảy vòng.
Bích nô cô ướm thử đôi ba lần, nhưng lần nào, chạy đến vòng nó cũng
chui xuống dưới để chạy qua. Và nó thấy như thế vẫn dễ chịu hơn là nhảy
xuyên qua vòng. Cuối cùng, rồi nó cũng nhảy qua.
Nhưng khổ thay, hai chưn sau nó vướng vào cái vòng, làm nó ngã chúi ra
đằng trước, sức nạng của tấm thân nó đè mạnh xuống chưn.
Lúc đứng dậy thì nó bị què và khó nhọc lắm mới đi vào chuồng được.
- Bích nô cô ! Chúng tôi tôi muốn xem Bích nô cô diễn trò ! Hoan họ
Bích nô cô !
Bọn trẻ la lớn. Chúng cảm động vì việc không may đã xảy đến cho con
vật.
Nhưng trong hôm đó, con lừa bé nhỏ không còn trở ra đóng trò nữa.
Sáng hôm sau, vị thú y khám Bích nô cô xong, tuyên bố là nó phải chịu
què suốt đời.
Ông chủ gánh xiếc nói với gã giữ lừa :
- Anh bảo một con lừa què thì tôi còn dùng làm gì nữa ? Chỉ tốn thêm
một miệng ăn thôi. Anh hãy đem nó ra chợ mà bán quách nó đi !
Ra đến chợ, tức thì có người mua ngay. Lão này hỏi gã giữ lừa :
- Anh muốn bán con lừa què này là bao nhiêu ?
- Hai chục quan.
- Tôi trả hai mươi xu đấy ! Anh đừng tưởng tôi có ý mua nó về để bắt
làm việc. Tôi chỉ cốt dùng bộ da của nó mà thôi. Tôi muốn làm một cái
trống cho ban nhạc làng tôi !
Lúc trao xong hai mươi xu, lão mua lừa giắt nó đến một tảng núi đá ở bên
bờ biển. Lão cột vào cổ lừa một viên đá, đoạn dùng giây thừng cột bốn
cẳng lừa. Khi đã giữ đầu mút giây, gã đẩy mạnh Lừa xuống nước.
Bích nô cô mang viên đá ở cổ, chìm thẳng xuống đáy nước. Lão mua lừa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.