THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 23

cô bắt cái son lên trên lửa. Không có mỡ để tráng, nó đổ vào một chút nước
lạnh. Khi nước bắt đầu bốc hơi, nó gõ cho vỡ võ trứng để đổ vào. Lòng
trắng chẳng có mà lòng đỏ cũng không. Nó chỉ thấy một chú gà con nhanh
nhẹn vọt ra, cúi chào Bích nô cô một cách lễ phép :
- Bích nô cô ơi ! Xin cảm ơn bác nhé ! Nhờ bác mà tôi khỏi phảinhọc công
khảy mỏ. Kính chào bác, chúc bác sức khoẻ và xin gửi lời chào quý quyến.
Thế rồi chú gà vỗ cánh bay ra cửa sổ i mất.
Sau khi hoàn hồn, Bích nô cô khóc có, gào thét có, giận dữ có. Nó dẫm
chân, vừa khóc vừa nói :
- Dế Mèn nói thế mà đúng đấy ! Nếu mình không bỏ nhà mà đi, nếu bố
mình có mặt tại đây, thì lúc này mình đã không chết đói ! Bệnh đói thật là
một chứng bệnh ghê gớm !
- Bao tử của nó rên rĩ mãi không thôi. Bích nô cô chịu không nổi nữaphải
bỏ nhà ra đi, tìm đến mấy nhà láng giềng may có người nào động lòng nhân
từ mà bố thí cho miếng bánh nào chăng ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.