THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 33

Nó quay lại để hỏi một đứa bé ở vùng đó.
Thằng kia đáp :
- Mày cứ đọc tấm bảng ấy thì rõ
- Thế nào rồi tao cũng đọc được, nhưng hiện giờ thì tao chưa biết.
- Đồ dốt ! Này, tao đọc cho mà nghe nhé ! Trên tấm bảng ấy người ta đề
mấy hàng chữ đỏ như lửa :
« Một buổi diễn trò NGƯỜI GỖ » rất lớn .
- Diễn lâu mau rồi nhỉ ?
- Vừa mới bắt đầu.
- Giá tiền vào cửa bao nhiêu thế ?
- Bốn xu.
Bích nô cô bị tính hiếu kỳ thúc giục, không tự kiềm chế được nữa, nói
với thằng kia, không một chút ngượng mồm :
- Mày cho tao mưọn bốn xu, qua ngày mai tao sẽ trả lại cho.
Thằng kia nói đùa :
- Tao cho mày còn được nữa là cho mượn ! Nhưng hiềm gì hiện nay tao
cũng không có.
- Tao bán cho mày cái áo này bốn xu đây !
- Đồ áo bằng giấy, ai mua làm gì mà bán bốn xu ? Trời mưa một trận thì
ướt thấm đến xương !
- Thế có mua đôi giày này không ?
- Giày ấy chỉ để mà chụm chứ được tích sự gì !
- Hay tao bán cái mũ ? mày mua mấy xu ?
- Ái chà ! Cái mũ ruột bánh, chỉ tổ cho chuột đến trên đầu mà gặm.
Bích nô cô thấy vô cùng khổ tâm. Nó chỉ còn một vật cuối cùng nữa
để bán, nhưng nó không có can đảm nói ra. Nó ngập ngừng, nó khổ sở.
Nhưng cuối cùng nó liền nói :
- Mày mua quyển sách vần này bốn xu không ?
Thằng kia trả lời một câu có vẻ suy xét :
- Tao là con nít, tao không mua một vật gì của con nít cả.
- Bốn xu à ? Thế thì tao mua quyển sách vần ấy cho.
Nãy giờ có một thằng bán hàng rong nghe lỏm đưọc câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.