THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 252

“Đây là lần đầu tiên anh leo lên tòa nhà cao như thế này. Anh mắc

chứng sợ độ cao, hồi nhỏ ngay cả thang máy cũng không dám đi”.

Vi Lam quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt yếu đuối. Đó là Thẩm

Hạo Thiên mà cô chưa bao giờ được nhìn thấy, mang chút gì đó ngơ ngác
và ưu tư.

“Hóa ra, anh cũng có điểm yếu”. Cô nói với vẻ châm chọc, “em tưởng

rằng bác sĩ tâm lý đều là những ngườii giải quyết vấn đề thay người khác,
còn mình thì không có vấn đề gì hết!”

“Thế gian không có người nào kiên cường thực sự, ai cũng đều có lúc

mềm yếu”. Anh nhìn cô với vẻ da diết, đôi mắt sáng như ngôi sao lạnh trên
bầu trời đêm, “tuy nhiên, chúng ta phải học được cách dũng cảm đối mặt,
chứ không phải tìm cách trốn tránh, để mình suốt đời phải sống trong đau
khổ”.

Vi Lam biết tại sao anh lại đưa mình đến đây. Cô muốn chạy trốn,

muốn nhanh chóng rời khỏi chốn này.

“Ở đây gió lớn quá. Chúng ta về thôi!” Cô cố gắng nói bằng giọng

thoải mái, quay người đi.

Trong tích tắc Vi Lam quay người đi, Thẩm Hạo Thiên đã ôm chặt lấy

cô.

Cô cảm nhận được sự chấn động của Thẩm Hạo Thiên, và sự kinh

ngạc của mình.

Cánh tay anh ôm vòng qua người cô, khẽ nói: “Đừng kìm chế mình

nữa! Vi Lam, trong lòng có điều gì em hãy hét ra đi!”

Anh đã nhìn thấu cô, trước ánh mắt dịu dàng của anh cô không thể

trốn chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.