THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 253

Thẩm Hạo Thiên kéo cô ra trước mặt mình, thở dài nói:

“Anh đưa em đến đây để trút hết nỗi lòng. Mặc dù anh không thể chia

sẻ cùng em, nhưng vẫn tốt hơn là để một mình em chìm sâu trong đau
khổ!”

Vi Lam đẩy mạnh anh ra, quay người, hướng lên màn đêm đen kịt bao

la, hét lớn,: “Thiên Lãng! Thiên Lãng! Thiên Lãng! Em yêu anh, Thiên
Lãng!”

Bốn xung quanh lặng yên như tờ, không có âm thanh gì vọng lại.

Thiên Lãng, Thiên Lãng, anh sẽ mãi mãi không bao giờ nghe thấy.

Cô ngả vào lòng Thẩm Hạo Thiên và khóc, nước mắt thấm ướt áo anh.

Anh ôm cô, họ đều thích ôm nhau như thế này.

Không có tương lai càng không có trách nhiệm… Họ chỉ cô đơn, chỉ

lưu luyến với cuộc sống ấm áp này.

Vượt quá giới hạn của mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, nhưng

lại không phải là tình cảm nam nữ.

Vi Lam biết rõ hơn bao giờ hết, thế gian này không ai có thể thay thế

được Thiên Lãng.

Thiên Lãng là sự chuộc tội duy nhất trong kiếp này của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.