THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 338

“Em ném những lá thư tình đó vào thùng rác, không chịu đưa cho anh,

là vì không muốn cho các cô gái khác tiếp cận với anh. Điều em sợ nhất là,
một ngày nào đó đột nhiên anh đưa một cô gái về, nói đó là người yêu của
anh. Em biết chắc chắn em sẽ không thể chịu nổi điều này!”

Cô nói liền một mạch:

“Kỳ nghỉ hè năm em 15 tuổi, anh đã thi đỗ vào trường đại học Thanh

Hoa với số điểm rất cao, em biết đối với em, anh càng trở nên xa vời không
thể với tới. Nhân lúc anh uống rượu say chui vào nhà tắm, em liền dụ dỗ
anh, sau đó gán cho anh tội danh cưỡng hiếp không thành… Không chiếm
được anh, em muốn muốn hủy hoại anh! Thiên Lãng, em là một cô gái có
tâm địa rất xấu, ngay từ nhỏ đã như vậy…”

“Hạ Vi Lam!” Anh ngắt lời cô, giọng lạc đi và căng thẳng: “Anh

không phải là mục sư, không phải đến nghe em sám hối”.

Vi Lam ngồi thẳng người, đấu tranh một lúc mới cất lời: “Thiên Lãng?

Anh có hận em không? Khi anh biết em là một cô gái như thế nào?”

“Anh nghĩ giữa chúng ta, không chỉ đơn giản là chỉ có yêu và hận”.

Anh nghiến răng, cảm thấy ruột gan mình như quặn lại.

“Đã đến lúc phải ăn cơm trưa rồi đúng không? Anh đói lắm rồi, nghe

kể chuyện có no bụng được đâu”.

Lúc này Vi Lam mới sực nhớ đã là buổi trưa rồi. Thời gian trôi qua

nhanh thật, cô còn rất nhiều điều chưa nói hết!

“Tần Thiên Lãng, mặc dù chuyện em kể nghe không cảm động lắm.

Nhưng ngày ngày em sẽ kể cho anh nghe, cho đến khi anh phục hồi được
trí nhớ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.