THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 336

tiên gặp anh, đúng lúc anh vừa đi đá bóng về, cởi áo ngoài ra, chiếc áo thể
thao bên trong ướt sũng mồ hôi”.

Thiên Lãng không nói gì, âm thầm phân tích những lời cô nói, động

cơ ẩn giấu trong đó. Cô bé quỷ quyệt này, rốt cục đang có ý định gì?

“Có thật là anh không nhớ gì nữa không?” Cô vẫn nhìn chăm chú vào

anh, “mẹ anh giới thiệu anh cho em, anh không thèm nhìn mà chạy thẳng
lên tầng. Lúc đó em nghĩ anh chàng này, trông thì đẹp trai mà tính cách lại
khó chịu!”

Khuôn mặt anh không biểu lộ cảm xúc gì, dường như đang nghe

chuyện của người khác.

“Sau đó, chúng ta học chung một trường cấp ba. Ba bảo anh phải

chăm sóc em, nhưng anh không thèm đếm xỉa gì đến em, chúng ta giống
như hai người xa lạ sống trong cùng một mái nhà. Em còn nhớ phải đến
nửa năm, chúng ta không nói với nhau nửa lời”.

Vi Lam vẫn tiếp tục nói, ánh mắt không rời khỏi mặt anh.

“Lần đầu tiên chúng ta nói chuyện với nhau, là vì bức thư tình của một

cô gái. Lúc đó anh được rất nhiều cô gái thích… Không phải, trước đó anh
cũng được rất nhiều cô thích. Không biết làm sao họ biết em là em gái khác
cha khác mẹ với anh, liền nhét thư tình cho em, nhờ em chuyển cho anh.
Họ không thể ngờ rằng, chúng ta không hề nói chuyện với nhau, làm sao
em có thể chuyển thư tình cho người khác được? Hơn nữa…” Cô dừng lại,
khẽ cười, khoé mép lộ rõ vẻ chua chát, “thôi, em không nói nữa, đằng nào
thì anh cũng không có hứng thú nghe những chuyện này”.

“Ai bảo thế?” Thiên Lãng nghiêng người sang phía cô, nói rất rõ ràng:

“Anh rất thích nghe, em nói tiếp đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.