THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 337

Vi Lam hơi sững người, nhìn vào mắt anh, nét mặt lộ rõ vẻ trịnh trọng:

“Thiên Lãng, trong lòng em có giấu một điều bí mật. Điều bí mật này đã
được chôn giấu 17 năm rồi, em tưởng rằng không có cơ hội nói với anh
hôm nay, nhất định em phải nói cho anh biết”.

Vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt cô, khiến tinh thần anh như đóng băng.

“Năm 12 tuổi, em đã từng xem một bộ phim truyền hình, trong đó nói

chỉ cần ước trước sao băng, điều ước đó chắc chắn sẽ được thực hiện. Em
rất tham lam, ước liền ba điều ước, mỗi điều ước đều có liên quan đến
anh…” Cô ngượng ngùng nói, “điều ước đầu tiên của em là, anh sẽ yêu em;
Điều ước thứ hai là, em không yêu anh; Điều ước thứ ba là, anh bị xe hơi
đâm chết, khiến mẹ anh suốt đời phải sống trong đau khổ!”

Thiên Lãng sững người, hồi lâu không lên tiếng.

“Thiên Lãng… Em xin lỗi… Cô cúi đầu xuống, tỏ vẻ biết lỗi.

Anh ngồi thẳng người, đầu lông mày hơi giãn ra, miệng mấy lần mấp

máy, nhưng vẫn cố nhịn, khẽ thở dài nói: “Kết quả, mỗi điều ước của em
đều đã trở thành hiện thực rồi đúng không?”

Vi Lam ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên.

“Em không tài nào hiểu nổi, tại sao lại ước điều ước anh sẽ yêu em?”

Mặt cô hơi đỏ lên, nói : “Vừa nãy… lúc ban nãy… Đột nhiên em đã hiểu
ra! Thiên Lãng, năm 12 tuổi lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã bị anh cuốn
hút, muốn tiếp cận anh, nhưng thái độ của anh vừa lạnh lùng vừa cao ngạo.
Em tưởng rằng suốt đời không thể có được anh. Chính vì thế từ đó đến nay,
em mới ghét anh, hận anh như vậy. Một ngày nào đó, anh phát hiện ra mình
thích một người vốn rất đáng ghét, tình cảm này là khổ sở nhất. Còn em lại
sa lầy vào mối tình khổ sở này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.