Nhưng cuối cùng, anh vẫn buộc phải buông ra.
Vi Lam, hãy thứ lỗi cho anh, anh đã nói những điều tàn nhẫn đó đối
với em.
Nhìn em buồn, thực ra anh còn đau khổ hơn em trăm lần.
Giống như những ngày qua, người anh trừng phạt là em, người bị dày
vò lại là chính bản thân anh!
Thiên Lãng
Vi Lam:
Em cho anh nghe bản nhạc Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài. Em nói,
không muốn chúng ta chỉ cuốn hút nhau về mặt thể xác.
Anh đã biết em suy nghĩ thế nào từ lâu.
Chỉ có điều, em có sự cứng rắn của em, anh có sự quả quyết của anh.
Mặc dù rất nhiều lúc, sự quả quyết của chúng ta, không phải là điều mà
chúng ta muốn như vậy. Cái chúng ta từ bỏ, cũng không phải là điều mà
chúng ta muốn từ bỏ.
Kể từ hai năm về trước, trải qua đêm mưa khiến người ta tuyệt vọng
đó, nghe em nói những điều đó, về mối tình này, nguyện vọng duy nhất của
anh là, làm thế nào để nói lời chia tay một cách kiên quyết với em. Sau đó
tiếp tục một mình đi về phía trước, giả vờ sẽ không còn yêu em nữa, giả vờ
không nhớ đến em nữa.
Anh đã bỏ mất hơn 10 năm của tuổi xuân, toàn tâm toàn ý đem lòng
yêu thương một người, tưởng rằng sẽ đổi lại được một trái tim chân thành,
nhưng hóa ra, em chỉ chơi cùng với anh một trò chơi mà thôi.