Họ đem theo tất cả quân trang nhưng không được sử dụng tới vũ khí. Nếu
có một con gấu, con cọp hoặc một bầy chó sói, một bầy heo rừng toan phá
vòng vây, họ chỉ giăng lưới gai ra lùa chúng tới; nhất là các loại thú dữ,
không được để sẩy một con nào hoặc làm cho chúng bị thương.
Lúc đầu loài thú hoảng sợ chạy nhốn nháo, con thì trèo lên triền, con thì
chạy xuống núi, con thì chui vô hang, con thì phóng qua vực, nhưng rốt
cuộc cũng phải chạy dồn về một hướng. Trong khi đó bọn lính cũng trèo
đèo, vượt suối, lên thác xuống ghềnh, không lúc nào bỏ mục tiêu của họ.
Đêm tới họ đốt một vòng lửa chung quanh khu vực đã thu hẹp lại, bên
ngoài có tới bốn năm vòng vây, càng hẹp vòng càng dầy càng chặt. Các loại
thú dữ lúng túng trong vòng càng lồng lộn táo bạo. Chúng điên tiết lên vồ
những con nai, con mang chạy loạn xạ, hoặc cấu xé lẫn nhau. Nhưng vòng
vây cứ siết lần, trong một thời gian mấy tháng như vậy. Đại hãn thân tới
quan sát tỉ mỉ những góc gay go nhất xem bọn chiến sĩ đã áp dụng chiến
thuật bao vây như thế nào.
Sau cùng "quần hùng" đủ loại trong một vùng rừng mênh mông đều tụ hội
ở một địa điểm (Gherkeh). Cái vòng vây tử thần bây giờ đã thành một thứ
tường đồng vách sắt không sức nào phá nổi.
Thình lình ở một chặng, bọn binh sĩ nép ra hai bên thành một lối đi, đồng
thời một giàn nhạc trỗi lên một điệu ầm ĩ, sấm động khiến cho những con
dã thú hung bạo nhất cũng hãi hùng khiếp đảm. Đại hãn ngồi trên con tuấn
mã đi đầu tiếp theo là đám thân vương, cận tướng tiến vào trong vòng.
Theo tục lệ, đại hãn chỉ mang một cây trường kiếm và một cây cung rồi
chính tay hạ một con hổ, một con gấu và một con heo rừng để mở màn
cuộc săn. Xong rồi ông lên đỉnh một ngọn đồi ngồi trên ghế bành xem bọn
tùy tùng trổ tài thiện xạ. Họ hạ mãnh thú trước rồi mới lần lượt tới các loại
thú khác ít hào hứng hơn. Thỉnh thoảng họ bị một con ác thú núp trong bụi
bất ngờ lao ra... Lúc đó mới thấy được ai là kẻ đại đởm, nhanh nhẹn, lanh
trí... Có những màn hồi hộp như thế đại hãn mới thấy hứng thú và sẵn sàng