THÀNH CÁT TƯ HÃN - Trang 87

– Chu cứ tới lui viên môn của đại hãn bảo rằng: “Ngày nào Cát – Xa còn
sống, ngôi báu của ngài không được Trời che chở, vì Trời đã phán định:
Trước tiên Thành-Cát-Tư-Hãn bình định thiên hạ, sau đó Cát-Xa sẽ lên
ngôi báu trị vì…”

Đại hãn không nói chi cả nhưng trong thâm tâm lấy làm nghi hoặc.
Ông ngấm ngầm theo dõi hành động của người em rồi bắt gặp người bào đệ
choàng tay lên mình nàng Cúc – Lan, đệ nhất sủng phi của mình. Như vậy
lời nói của Cốc – Chu không phải là vu vơ.

Đại hãn đang ngồi một mình trong viên môn trầm ngâm nghĩ ngợi,
bỗng Cốc – Chu bước vào. Vẻ hân hoan đắc thắng hiện rõ trên khuôn mặt
gầy gò khắc khổ của hắn: “Ngài đã thấy rõ Cát – Xa ôm sủng phi của ngài
rồi phải không?...”

Ngay giữa khuya hôm đó, Thành-Cát-Tư-Hãn sai một viên sĩ quan
cận vệ dẫn quân đến lều người em tước lấy hết dấu hiệu quí tộc (mũ và đai)
rồi trói Cát – Xa lại; sau đó ông đích thân đến tra vấn.

Đám thê thiếp của Cát – Xa khóc như mưa, chạy đi cầu cứu bà U –
Luân. Bà mẹ của đại hãn sửng sốt vớ lấy một cây đoản đao chạy tất tả đến
lều của Cát – Xa. Bọn lính gác muốn ngăn cản nhưng không dám. Lúc ấy
Thành-Cát-Tư-Hãn đang cơn thịnh nộ, sát khí đằng đằng còn Cát – Xa thì
nằm sóng soài trên mặt đất, tay chân bị trói chặt, nhưng vẻ rất khinh mạn.
Bà U – Luân nhảy vào giữa hai người, cắt dây cho Cát – Xa rồi lấy mũ và
đai trả lại. Thình lình bà xé toạc vạt áo trước, mở banh ngực ra nói qua hơi
thở hổn hển:
- Đây nầy! Cả hai đứa bây đều đã bú đôi vú nầy!
Quay qua phía Thành-Cát-Tư-Hãn, bà thét to lên:
- Có phải mầy muốn làm nát thịt, đổ máu của chính mày không?
Cát – Xa có tội tình gì hử? Từ bao năm nay lúc nào nó cũng xả thân bảo vệ
mầy, giờ đã giết hết kẻ thù rồi nên nó thành đồ vô dụng phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.