THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 517

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 67

UNG CHÍNH HOÀNG ĐẾ BỊ CHẶT ĐẦU

Từ ngày gặp người đẹp Đổng Ngạch, Bảo Thân vương không lúc nào là
không nhớ tới cái khuôn mặt xinh xắn duyên dáng ấy. Mũi vương hình như
lúc nào cũng còn ngửi thấy mùi hương kỳ lạ của phấn hoa phảng phất trên
chiếc má trắng nõn nà như tuyết của người đẹp. Đối với vương, chi có phấn
ấy, hương ấy mới thật là hương là phấn. Vương thường bảo phúc tấn của
mình cho người đi mời bà chị vào vườn Viên Minh chơi, để lòng vơi được
niềm mong nhớ.
Nàng Đổng Ngạch vốn người tinh ranh. Hễ thấy Bảo Thân vương bén
mảng vào cung thì vội lánh mặt ngay, khiến vương càng muốn gặp hơn,
càng mơ tưởng nhiều hơn. Đáng tiếc cho vương là đã bao ngày tháng rồi
mà vẫn chưa có cơ hội tốt nào để "liều mình" một chuyến cho thoả nguyện.
Bà Phú Sát cũng hiểu lòng vương nên mỗi khi Đổng Ngạch tới thăm đều
cho đưa vào phòng kín để trò chuyện với nhau, không cho vương được gặp
mặt.
Bảo Thân vướng đã lâu không được gặp mặt nàng Đổng Ngạch, trong lòng
nóng nẩy chẳng khác gì kiến bò trên chảo rang. Vương có một thái giám
còn nhỏ tuổi tên gọi Tiểu Phú Tử, rất lanh lẹ. Thấy vương gia có bầu tâm
sự não nề, Phú Tử thì thầm hiến kế, như vậy, như vậy… quyết rằng vương
gia sẽ được như nguyện. Bảo Thân vương nghe kế sách của Phú Tử, luôn
miệng khen rồi giục Phú Tử mau thực hiện diệu kế.
Tiểu Phú Tử vâng lệnh Bảo Thân vương, trước hết tới quán Thanh Hương
trong rừng trúc ở giữa vườn Viên Minh đặt giường bày kinh rồi cho hai tên
tiểu thái giám cùng hai thị nữ kéo một cỗ xe tới nhà Thương Minh mời
nàng Đổng Ngạch. Nàng Đổng Ngạch thấy bà Phú Sát thường cho thí nữ
lại đón, nên không nghi ngờ gì cả, bèn chải qua mái tóc, trang điểm lại chút
ít rồi lên xe cho chúng đưa đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.