THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 1206

Vân. Trên điện có treo một đôi câu đối. Tạm dịch:
"Muôn hốt tình sơn chầu Bắc đẩu
Cửu hoa tiên nhạc gảy nam huân"
Chỉ cần nghe qua cái giọng lưỡi trong câu đối, mọi người đều có thể biết
đây là nơi nào và để làm gì rồi!
Có lẽ trong lúc loan giá của Thái hậu lên đường ra đi thì Quang Tự hoàng
đế và hoàng hậu cũng sửa soạn xa giá tới Di Hoà viên mừng thọ. Tiếp sau
đó, hai nàng Cẩn, Trân phi cũng kịp tới để bái thọ.
Nguyên lai hai phi Trân, Cẩn bị giam trong lãnh cung, chưa mãn hạn,
nhưng Quang Tự hoàng đế thừa dịp vạn thọ, cầu xin Thái hậu gia ân đại xá
cho hai nàng. Bởi thế, hai nàng mới được tới để dập đầu lạy chúc. Cuối
cùng, đến bọn phúc tấn, cách cách lần lượt kéo tới và nhất nhất quỳ lạy dập
đầu để mừng thọ.
Cuộc chúc thọ vừa xong, Tây thái hậu truyền dụ: Cho phép thân vương, đại
thần, phúc tấn, cách cách đi chơi trong vườn một ngày, đồng thời cho ăn
yến bày tại đại viện, vừa ăn vừa xem hát.
Thật là một ngày náo nhiệt chưa từng có! Đời sau có người đặt mấy bài Từ
để ca tụng cảnh hoa lệ của Di Hoà viên. Tạm dịch:
Bóng rèm song biếc lạnh như băng.
Trăng sàng rọi bên rèm.
Xuân tươi vân còn đó!
Ao chum thuở nọ hỏi tìm đâu?
Khách (chim) lẻ kêu sầu.
Khách nào đuổi áng mây trôi?
Uyên ương sao nhác?
Bướm nỡ thờ ơ!
Hăm bốn cầu kia, địch chửa nghe.
Nhi nữ sau buồn thương.
Tỉnh chửa? Sao chửa tinh?
Nhiều ít giận tang thương
Việc qua buồn biết mấy?
Triều trước phồn hoa thấy nữa đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.