THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 1221

Khải tự nhủ:
- Việc này đâu phải chuyện trẻ con. Vạn nhất sự cơ không mật, quyết chịu
tội diệt tộc!
Khải trằn trọc suốt đêm chẳng ngủ được, chỉ tại cái mật trát. Khải nhớ lại
cái người xô mình lúc ban ngày, khi ra khỏi cung Kiền Thanh. Cuối cùng,
Khải đặt nghi vấn, cái người quái gở đó phải chăng là tên mật thám của thái
hậu?
Viên Thế Khải suy đi tính lại mãi mà vẫn chưa dám quyết bề nào. Khải so
sánh hai thế lực của thái hậu và của hoàng đế thấy rằng thế lực của hoàng
đế thua tới hàng ngàn vạn lần và như thế, việc này nhất định hỏng. Chi
bằng đi đầu thú là hơn. Chủ ý đã định, Khải lên đường ngay đêm đó ra khỏi
kinh thành.
Gốc gác của Viên Thế Khải như sau: trước đấy, đã có lần làm Triều Tiên uỷ
viên, rồi đến khi Vinh Lộc lên nhận chức Tổng đốc Trực Lệ, Lộc liền bảo
tiến Khải làm Luyện binh tổng biện.
Khải có ba tay em út trợ lực: đó là Đoàn Kỳ Thuỵ, Phùng Quốc Chương và
Vương Sĩ Trân. Ba tay này, người đương thời đặt hiệu cho là "Lục quân
tam kiệt".
Viên Thế Khải vội vã xuất kinh chạy một lèo tới Thiên Tân, đưa mật chỉ
của Quang Tự hoàng đế cho Vinh Lộc xem.
Lộc xem xong cả kinh nói với Khải:
- May quá! May quá!
Nói đoạn, Lộc bảo Khải giữ ấn tín Tổng đốc Trực Lệ giùm mình, rồi ngày
đêm chạy vội về kinh xin vào cung yết kiến Tây thái hậu.
Tên nội giám chạy vào thông báo. Nhưng Lão Phật gia có chỉ ngày mai
kiến giá. Vinh Lộc vô cùng bối rối lo lắng, bảo tên nội giám:
- Việc này đâu có đợi được đến ngày mai?
Tên nội giám lại chạy vào lần nữa, Tây thái hậu thấy Lộc tử Thiên Tân về,
bất chấp cả ngày đêm nài xin yết kiến, đoán biết phải có chuyện chi khẩn
cấp. Do đó, bà truyền cho Lộc vào tức khắc.
Vừa nhìn thấy thái hậu, Vinh Lộc phủ phục trên mặt đất, khóc rống lên.
Tây thái hậu cả kinh hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.