đều tới dâng công. Vàng bạc, người, vật cướp bóc được khá nhiều. Anh
Minh hoàng đế thăng cấp cả cho các binh sĩ. Ngoài ra quân Mãn còn bắt
được nhiều con buôn quê quán tại các vùng Sơn Đông, Sơn Tây, Giang
Nam, Tô Châu, Hàng Châu tới Phủ Thuận để buôn bán, đổi chác.
Hoàng đế sai các quan cấp cho mỗi người đầy đủ tiền nong để dùng làm lộ
phí trở về quê. Ngài còn sai các văn quan sao bài hịch "Thất Hận" thành
nhiều bản rồi gửi cho mỗi người một tờ để mang về cho dân Hán xem.
Mọi việc đã xong xuôi, Anh Minh hoàng đế truyền lệnh ban sư. Người
ngựa rầm rập khải hoàn, Hoàng đế đích thân áp trận, các bối lặc đại thần hộ
giá.
Đại binh đã kéo về tới Tạ Lý điện, Đế truyền lệnh an dinh hạ trại. Thám mã
bỗng chạy vội vào báo:
- Đằng sau, có Quảng Ninh tổng binh Thương Thừa Âm Liêu Dương phó
tướng Phả Đình Tướng, Hải Châu tham tướng Bồ Thế Phương, đem một
vạn quân Minh đang đuổi đánh tới đây.
Anh Minh hoàng đế nghe đoạn, cười gằn nói:
- Thật là cả một bọn nô tài hèn nhát, tham sống sợ chết. Khi đại quân ta tới
thì chúng trốn biệt. Nay quân ta ra khỏi quan, chúng lại đuổi theo. Rõ ràng
là chúng giả bộ để đánh lừa ông vua của chúng mà thôi. Ta xét chúng dù có
tới cũng chẳng làm được trò trống gì. Hỡi các con! Hãy mau mau đi giết
chúng nó một trận!
Lệnh truyền vừa tung ra, Đại bối lặc cùng Tứ bối lặc nai nịt gọn ghẽ, đem
bản bộ binh mã đối địch. Ba Khách Thập Ngạch Nhĩ Đức Ni cũng theo gót
hai bối lặc đem quân mã đi tiếp chiến.
Trương Thừa Âm thấy quân Mãn xông tới hết sức hùng hổ bèn tựa vào núi
mà đóng trại, chia thành ba doanh trung, tả và hữu rồi đào hố sâu bố trí hoả
pháo.
Quân Bát Kỳ, kẻ nào kẻ nấy phấn dũng, đánh thẳng lên núi. Từ bên trên,
hoả pháo nã xuống. Quân Mãn bên dưới chết như dạ. Giữa lúc hai bên đang
cầm cự, quyết tranh tiên đoạt phần thắng về mình, bỗng từ phía tây nam nổi
lên một trận cuồng phong, tung đá bay cát, ào ào đánh thốc vào doanh trại
của quân Minh.