THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 289

rượu độc, mừng quá, vội mở mắt nhìn thấy người đẹp tay đang býng một
cái chén, bên trong dựng một thứ rượu màu vàng nhạt. Ông vội đưa tay ra
giật lấy chén rượu độc đưa lên miệng uống ừng ực một hơi cạn chén, không
còn sót lại một giọt. Văn hậu thu lại chiếc chén, để lên bàn, quay mình lại,
đặt ông nằm xuống ngay ngắn cho ông đợi chết.
Sau đó, Văn hậu cũng nằm xuống cạnh Hồng kinh lược, không khác gì đôi
vợ chồng mới cưới. Hổng kinh lược cố nhắm mắt để ngủ mà chẳng ngủ
được, muốn chết ngay đi mà chẳng chết được. Mùi hương ngào ngạt mỗi
lúc một nhiều xông vào mũi khiến Hồng kinh lược càng xao xuyến bâng
khuâng. Rồi cứ mỗi lúc con lợn lòng của ông trỗi dậy thì ông lại cố đè
xuống.
Không biết đã bao lần như vậy, ông cố sức thoát ra cái lưới tình đang vây
quanh ông. Dần dần, ông thấy mình tỉnh táo hơn và có vẻ khỏe lên. Ông
trằn trọc mãi mà chẳng ngủ được.
Văn hậu thấy tình cảnh khó khăn của Hồng kinh lược, bèn gợi chuyện. Lúc
đầu Hồng kinh lược lờ đi, chẳng thèm để ý tới bà. Sau, Văn hậu lại lên
tiếng hỏi ông:
- Quan kinh lược ơi! Trong phủ ngài có đến mấy dì mấy mợ? Dì nào, mợ
nào trẻ nhất, thưa ngài?
Hồng kinh lược nghe mấy câu hỏi đó bỗng ông bồi hồi, tưởng nhớ tới cả
một bầu tâm sự xa xôi. Lòng ông càng xao xuyến, càng sôi động, chẳng
khác gì một nồi nước sôi không bớt lửa. Ông cảm thấy khó chịu quá. Người
đẹp bên cạnh ông lại hỏi tiếp:
- Phen này kinh lược lìa nhà muôn dặm tìm chữ trung nơi quán khách, thôi
cũng đành đi! Nhưng kinh lược có nghĩ tới người đẹp của kinh lược từ đây
chỉ còn biết tìm kinh lược trong cơn mộng điệp nơi thâm khuê, dưới ánh
trăng thu hay bên khóm hoa xuân mà thôi không?
Hồng kinh lược nghe tới đây không còn cầm lòng đặng, oà lên khóc, hai tay
vươn ra ôm người đẹp vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.