THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 546

Hương phi nghe xong, lên tiếng lanh lảnh đáp:
- Tôi không cảm kích, tôi chỉ căm giận hoàng đế thôi!
Hoàng hậu nghe chỉ cười, hỏi tiếp:
- Tại sao ngươi lại căm giận hoàng đế?
Hoàng Phi đáp:
- Vợ chồng tôi đang sống yên hàn nơi Hồi bộ, tại sao hoàng thượng lại phái
binh tới xứ sở giết chóc mọi, người rồi còn bắt tôi lên kinh nữa? Đã bắt tôi
lên kinh, thì cứ chiếu luật định tội, một đao chém quách có phải xong
không, tại sao không chém, lại đưa tôi vào cung? Bắt đưa tôi vào cung,
cũng được đi nhưng tại sao hoàng thượng cứ lúc lúc tới đùa cợt trêu ghẹo
tôi?
Hương phi nói tới đây, bất giác khí tức tràn, đôi lông mày lá liễu dựng
ngược lên, mắt phượng tròn xoe không chớp. Thái hậu nghe nói tới chỗ
hoàng thượng đùa cợt trêu ghẹo, bất giác mỉm cười nói:
- Vậy nay ngươi muốn thế nào?
Hương phi nói:
- Nếu thái hậu chịu mở lượng hải hà cho tôi trở về nhà, tôi sẽ triệu tập các
bộ lạc cũ của chồng tôi đánh thốc tới Bắc Kinh để báo thù!
Thái hậu vừa nghe xong vội xua tay bảo nàng:
- Ấy, cái việc đó không được đâu! Ngươi chớ có mơ hão!
Hương phi nói tiếp:
- Nếu không, thì cứ cho tôi về cung. Chờ có cơ hội tốt tôi sẽ đâm chết
hoàng đế. Như thế, cũng thoả được nỗi uất giận trong lòng này.
Hoàng hậu ngồi bên cạnh nghe tới đây, giận quá, nhịn không nổi nữa, quát
lớn:
- Tiện tì! Hoàng thượng đối đãi với mi có điều gì xấu đâu mà mi tính hạ
độc thủ như vậy?
Thái hậu vội ngăn hoàng hậu rồi tiếp:
- Hãy nghe xem ả nói ra sao đã.
Hương Phi lại nói:
- Nếu không nữa, tôi chi xin Thái hậu mở lượng thưởng cho được chết toàn
thây, bảo toàn trinh tiết là đủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.