THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 715

định giả phát mãi, sung công hết số bán được.
Cuộc tịch biên sung công này, ngoài những trân bảo, đồ cổ đưa vào đại nội
không kể, đem lại cho Gia Khánh đế tám tỷ sáu trăm triệu ngàn lạng bạc.
Do đó trẻ con trong kinh thành mới có câu hát.
"Hoà Khôn ngã quỵ
Gia Khánh no nê"
Gia Khánh đế lại còn hạ chỉ dụ giao cho Đại học sĩ cả sáu bộ, và tất cả Cửu
Khanh, Du thiền khoa đạo họp đại hội quyết nghị tội danh Hoà Khôn.
Cách vài ngày sau, quan viên dâng sớ tâu Hoà Khôn tham tàn làm nguy hại
quân cơ, lòng mang ý khác, đại nghịch bất đạo; có kẻ xin chém đầu, có kẻ
lại đòi lăng trì xử tử, xương đập nát, thịt bầm viên, có người lại nói nên chu
di tam tộc.
Gia Khánh đế xem qua các bản sớ, nghĩ thầm:
- Hoà Khôn vốn là sủng thần của tiên hoàng. Nay tiên hoàng vừa mới mất
mà đem hắn ra chính pháp thì thật ta chẳng yên lòng chút nào. Thôi ta sẽ thi
ân đặc biệt, cho hắn được chết toàn thây.
Nghĩ thế, ngài lập tức hạ chỉ:
- Cố nghĩ rằng Hoà Khôn là một vị thủ phu đại thần, nên miễn cho phải
chết nơi thị tứ. Trẫm gia ân cho được phép tự tận. Con của Khôn là Phong
Thân Kính Đức, tội cũng không thể chuộc, nhưng khì còn trẻ được tiên
hoàng sủng ái gả Hoà Hiếu Cố Luân công chúa cho nên trâm nghĩ đến tấm
lòng từ ái của hoàng khảo mà ân gia thể tuốt. Vậy nay thu hết chức tước
của Phong thân Kính Đức giáng xuống làm dân, không còn được đứng
hàng phò mã nữa, tước công của Khôn không bị cách đi mà gia ân thưởng
cho tước bá để Khôn Đức thừa tập. Sau khi trẫm đã gia án, Kính Đức
không được ra ngoài làm bất cứ việc gì mà phải ở trong nhà tĩnh thu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.