THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 886

này nên thường tứ cho nàng rất đặc biệt. Do đó, nàng để riêng ra được rất
nhiều tiền của châu ngọc. Nàng giầu, nên rất sợ bạn hữu vay mượn. Nàng
ra ngoài thường giả bộ than nghèo kêu túng để chẳng ai vay mượn hoặc xin
xỏ mình.
Suốt ngày ở trong cung, nàng chỉ nghĩ cách làm tiền. Nàng ỷ vào cái thế
hoàng đế sủng ái, có bà phi, cô tần nào bị ngài nổi giận khiển trách, trừng
phạt, chạy tới cầu cứu thì nàng chìa tay ra đòi tiền, một lần mở mồm là ít ra
cũng năm trăm hoặc một ngàn lạng, thiếu một đồng cũng không được. Số
tiền như thế kể ra quá lớn, nhưng vì tính mạng bà nào, cô nào cũng phải gật
đầu cả. Việc nguy cấp đến đâu, mà tiền không có hay không đủ số là nàng
mặc kệ, nhất định không giúp. Lúc đó, ai có việc mà thực sự không có tiền
buộc phải viết một văn tự nợ thì mới có hy vọng nàng đi giùm. Văn tự nợ
đến kỳ hẹn là nhất định phải thanh toán, không thể khất lần được, dù chỉ
chậm một ngày hoặc thiếu một đồng; nhất định phải đủ số và đúng hẹn,
nàng mới chịu và mới hy vọng được nàng cứu giúp lần thứ hai. Ấy cũng vì
cái tính ham tiền mà nàng bị hầu hết bọn phi tần oán giận.
Mẫu Đơn Xuân tính gian xảo điêu ngoa, khác hẳn Hạnh Hoa Xuân. Nàng
thấy Hạnh Hoa Xuân như vậy, bèn nghĩ ra một kế để chơi cho biết mặt.
Nàng biết Hạnh Hoa Xuân rất thích đánh bạc, bèn mưu tinh với mấy tay bài
bịp lừa Hạnh Hoa Xuân, để cho được lúc đầu rồi mới dốc túi vào phút chót.
Quả nhiên, Hạnh Hoa Xuân thoạt vào đầu ăn luôn một hơi năm bảy bàn,
tiền vào như nước. Nàng thích lắm, lúc nào cũng chỉ muốn gầy sòng, ngoài
nhưng lúc bận hầu tiếp quân vương ra, đều có mặt tại sòng bạc, rủ rê hết
người này tới, người kia nhập cuộc. Nàng đã trúng kế Mẫu Đơn Xuân.
Ngày một ngày hai nàng thua, thua mãi, lúc đầu ít còn muốn lấy tiền trong
rương ra trả, nhưng về sau thua nhiều quá, mỗi lần ít ra cũng vài ngàn
lượng, nàng xót của thương tiền, quyết không xuất trả nữa. Nàng khất lần,
hết hạn này đến hạn kia. Khi đến hẹn nàng lại thối thác lý do này, nguyên
uỷ nọ để trì hoãn tiếp.
Một hôm, Hàm Phong hoàng đế đi bách bộ trong vườn, lững thững bước từ
Tầm Vân tạ đến Di Lan đình… Ngài bỗng nghe tiếng nói xôn xao, quát
tháo, rồi tiếng đàn bà quát mắng đánh đấm nhau túi bụi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.