THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 148

dứt câu chuyện. Tôi nghĩ mỗi vụ án nên có một cái kết riêng phù hợp với
nó."

Phần bản thảo này khiến Nakahara suy nghĩ nhiều, bởi anh hiểu những

lý lẽ mà Hirai chỉ ra.

Đúng như luật sư Hirai nói. Anh và vợ anh vật lộn với đau đớn bởi họ

không tìm được một cái kết trọn vẹn. Nhưng còn có thể có một cái kết nào
khác đây. Liệu thay án tử bằng tù chung thân như một số người theo quan
điểm xóa bỏ án tử hình nói có mang lại sự thay đổi nào khác không?
Sayoko cũng đặt ra câu hỏi này, đáp lại là lời nói "Chính tôi cũng không rõ"
của luật sư Hirai.

Đoạn viết này kết thúc ở đó, tiếp theo là một khoảng cách tầm năm

dòng văn, rồi chuyển sang một đoạn viết kế tiếp. Nakahara cũng đã đọc
tiếp, nhưng phần sau không còn nhắc đến nội dung trao đổi với luật sư
Hirai nữa.

Nakahara lật lại trang có khoảng trống để cách, đọc lại nội dung cuộc

trò chuyện với luật sư Hirai, anh vẫn không hiểu vì sao cô lại dừng đoạn
viết ở đó.

Có lẽ nào chính bản thân Sayoko đã có chút hoang mang, chính bản

thân cô vẫn chưa thông suốt được ý tứ vốn định viết ở phần này chăng?

Anh gấp tập bản thảo lại như cũ, nằm ra giường nhìn lên trần nhà. Cứ

nhìn anh Michi em lại thấy khốn khổ - anh không thể quên được ánh mắt
Sayoko khi nói ra những lời đó.

Anh nghĩ lúc đó mình đã cố hết sức tìm kiếm một lời đáp thích hợp.

Họ phải hoàn thành cái gì, phải làm gì để được cứu rỗi. Họ điên cuồng
xoay sở với mọi thứ, lắng nghe mọi người, đấu tranh giành lấy đạo lý.

Nakahara ngồi dậy nhìn đồng hồ. Vẫn chưa quá muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.