THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 160

Hirukawa buông ông A ra chuyển sang tấn công bà vợ. Hắn đánh ngã bà
xuống đất khi bà đang chạy trên hành lang, dùng tay siết cổ bà đến khi tắt
thở.

Sau khi lau sạch sẽ dấu vân tay trên gạt tàn, Hirukawa bắt đầu lục lọi

đồ đạc trong nhà nhưng không tìm thấy thứ gì có giá trị. Sợ rằng nếu còn
lấn cấn ở lại sẽ bị ai đó bắt gặp, hắn lấy vài tờ mười nghìn yên từ chiếc ví
trong túi xách phụ nữ ở phòng khách rồi chạy khỏi căn nhà.

Vậy nhưng Hirukawa không nghĩ hắn sẽ bị bắt vì tội ác đầy sơ hở đó

của mình, ngày hôm sau hắn vẫn đi làm như bình thường.

Hai ngày sau, người ta mới phát hiện ra sự tình. Một cặp vợ chồng là

bạn của ông A đến thăm nhà phát hiện ra và báo cảnh sát.

Cảnh sát không mất quá nhiều thời gian để tìm ra Hirukawa, ngay lập

tức thanh tra điều tra tìm đến nhà máy. Hirukawa một mực khai rằng hắn có
gặp ông A nhưng quay về ngay sau khi nhận tiền. Có lẽ hắn an tâm vì đã
lau sạch sẽ dấu vân tay trên gạt tàn. Nhưng hắn đã bất cẩn mà quên mất dấu
vân tay để lại trên chiếc ví, có thể bởi hắn cho rằng ví bằng da nên không
để lại dấu vân tay. Hắn đã nhận tội ngay sau khi có kết quả dấu vân tay
trùng khớp.

Tại tòa án, một trong những luận điểm để tranh cãi là ý định giết

người của Hirukawa. Luật sư biện hộ thừa nhận hắn rõ ràng muốn giết bà B
nên đã đuổi theo và bóp cổ bà, nhưng khẳng định Hirukawa chỉ hành hung
dẫn đến ngộ sát đối với ông A. Nguyên nhân tử vong của ông A là xuất
huyết não, nói cách khác, ông A đã chết ngay sau cú đánh vì tức giận ban
đầu. Lúc đó Hirukawa không hề có ý định giết ông A.

Hắn chỉ giết một người, người còn lại là ngộ sát - 40 năm trước sự

khác biệt giữa hai tội này rất lớn. Kiểm sát viên cũng không dám yêu cầu
mức án tử hình do hành vi mang tính bột phát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.