THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 291

Nghe thấy Saori nói, cậu ta ngẩng lên, "Theo đến cuối là sao?"

"Thì đến khi nào nó ra đời," vừa nói cô bé vừa chỉ vào bụng mình,

"Nếu nó không chịu ra giữa chừng, thì chỉ còn cách đó thôi."

"Sau đó... thì tính sao?"

Saori hít một hơi thật sâu, "Em sẽ tính tiếp. Em không làm phiền đến

anh Fumiya đâu. Em sẽ làm sao để không một ai biết hết."

"Ý em là..."

"Anh đừng nói." Saori đưa hai tay bịt chặt tai, "Em không muốn

nghe."

Nó là ý nghĩ hàm hồ đột nhiên nảy ra trong đầu cô bé, nhưng Saori

cương quyết không muốn nghĩ đến phải làm cụ thể thế nào. Chỉ cần nghĩ
một lần thôi, thì mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn nổi.

Nhưng Saori đã hạ quyết tâm, bởi dáng vẻ trăn trở của Fumiya. Chỉ

còn cách đó thôi.

Fumiya không nói đồng ý, cũng không ngăn cản ý định đó của cô, cứ

thế trở về nhà.

Saori đã tính ngày dựa theo hướng dẫn trong sách cho người mang

thai. Nếu thuận lợi, khoảng giữa tháng Hai cô bé sẽ sinh. Mình phải làm gì
đó để không ai nhận ra cho đến lúc đó. Phía trường học thì đơn giản, đồng
phục của trường vốn là kiểu dáng rộng rãi, chỉ cần mặc quần áo sao cho
mọi người nghĩ mình mặc nhiều là được. Chắc sẽ có đứa nghĩ mình béo
lên, nhưng cũng chẳng sao. Dù sao cũng không có ai thân thiết. Hơn nửa số
thời gian rảnh rỗi cô bé đều ở bên Fumiya nên cũng chẳng có bạn bè thân.
Đa số bạn bè xung quanh đều nghĩ cô bé là một đứa con gái lập dị tầm
thường. Chưa kể, bây giờ mọi người còn bận học ôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.