THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 62

Việc này khớp với cáo trạng mà bên kiểm sát đã nêu trong phiên tòa

đầu tiên. Hung thủ sau khi nhét bóng xốp vào miệng và trói tay chân nạn
nhân đã mang nạn nhân nhốt vào nhà vệ sinh trước, sau đó hắn vơ vét đồ
đạc có giá trị xong, quay trở lại nhà vệ sinh siết cổ sát hại Manami vì sợ cô
bé sẽ giúp cảnh sát vẽ lại chân dung hắn.

Bằng chứng thứ hai là quả bóng xốp.

Bằng chứng này cũng có được nhờ khoa học hình sự, nhưng cũng

chẳng phải chuyện gì quá phức tạp. Viện kiểm sát chú ý đến trọng lượng
của quả bóng. Khi quả bóng được lấy ra khỏi miệng thi thể bé Manami, nó
thấm đầy nước bọt. Đội khám nghiệm hiện trường có ghi lại trọng lượng
quả bóng lúc lấy ra, vì thế cũng có thể tính toán được lượng nước bọt thấm
trong quả bóng. Theo đó, để một cô bé 8 tuổi tiết ra lượng nước bọt như
vậy cần ít nhất khoảng thời gian 10 phút. Nếu theo những gì Hirukawa
khai, đáng lý ra quả bóng xốp không thấm nhiều nước bọt đến thế.

Cuối cùng bằng chứng thứ ba chính là nước mắt.

Khi cảnh sát ập đến vì nhận được thông báo, Sayoko đang ôm chặt lấy

thi thể của bé Manami. Cô vừa ôm con vừa dùng khăn tay lau mặt cho con.
Hai cảnh sát viên vẫn nhớ lời cô nói với con gái mình tại hiện trường lúc
đó.

Khổ thân con quá. Chắc con đau lắm phải không. Con khóc nhiều thế

này cơ mà. Mẹ xin lỗi con. Mẹ xin lỗi đã để con ở nhà một mình. Chắc con
sợ lắm phải không, có khóc thế nào mẹ cũng không về - chính là những lời
này.

Đến đây ký ức ngày hôm đó của Sayoko cũng dần hiện rõ lại. Khi cô

đứng trước tòa với tư cách người đầu tiên phát hiện ra nạn nhân, cô khẳng
định, "Khi tôi tìm thấy Manami, trên mặt con bé đầy nước mắt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.