THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 78

Nakahara hiểu, đây chính là bằng chứng không thể chối cãi.

"Vậy thì sao?"

Sayama khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm vào anh. "Tại sao

ông ta lại không phi tang nhỉ?"

"Phi tang cái gì?"

"Con dao đó. Tại sao ông ta lại mang theo hung khí quay về căn hộ

sau khi gây án. Thông thường người ta sẽ vứt con dao ở chỗ nào đó, dấu
vân tay thì chỉ cần lau sạch đi là được."

"Đúng như anh nói... Có khi nào ông ta cũng định vứt, nhưng đi mãi

không tìm thấy chỗ vứt nên đành mang về không?"

"Ông ta cũng khai như thế."

"Nếu vậy thì chắc ông ta nói thật đấy."

"Anh nói không sai, nhưng tôi mãi vẫn không hiểu. Sắp xếp lại câu

chuyện của Machimura thì đầu tiên ông ta định tấn công ai đó để cướp tiền
vì thế mới bỏ dao vào túi giấy rồi ra khỏi nhà. Ông ta lên tàu điện ngầm,
chọn bừa ga Kiba để xuống, lại chọn bừa một phụ nữ ở trên đường để bám
theo. Xong sau đó, khi đã chắc chắn xung quanh không còn ai, ông ta gọi
với người phụ nữ từ phía sau. Vì người phụ nữ quay đầu lại nên ông ta rút
dao ra và yêu cầu cô ấy giao nộp tiền. Nhưng người phụ nữ không nghe
theo mà lại định chạy trốn, nên ông ta hoảng sợ vội đuổi theo, rồi đâm cô
ấy từ phía sau. Người phụ nữ ngã ra, ông ta vớ lấy túi xách và chạy thẳng."
Sayama nói từ tốn như đang nhớ lại tình tiết vụ án. "À thời điểm xảy ra vụ
án là trước 9 giờ tối. Nghe xong, anh nghĩ sao?"

Nakahara nghiêng đầu, "Tôi thấy đấy chỉ là hành động ngu xuẩn nhất

thời. Nhưng cũng không có gì lạ cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.