THÁNH KHƯ - Trang 143

Vẻ mặt hắn trịnh trọng, khiến Hoàng Ngưu ngạc nhiên, bộ dạng khó hiểu,
Bò... một tiếng, giống như đang hỏi hắn tại sao nói như vậy.

“Nhìn đi, trong vườn hoa này, cái gì cũng có, nhưng mà, xét lại, hình như
thiếu chút phân bón, mày giúp tao chút nào.” Sở Phong bình tĩnh nhìn nó mà
nói.

Hoàng Ngưu đang mơ màng, ngơ ngác một lúc, sau đó giật mình hiểu ra, lập
tức trừng đôi mắt bò, sau đó trong lỗ mũi bắt đầu bốc lên khói trắng, nhìn
hắn chằm chằm.

“Đừng có nóng, việc này với mày chỉ là chuyện nhỏ mà, đây chỉ là việc bình
thường, tao đặc biệt cho phép mày có đặc quyền giải quyết ngay tại vườn
hoa này.”

Lỗ tai của Hoàng Ngưu cũng bắt đầu bốc khói trắng, ánh mắt như muốn giết
người, phẫn uất trừng trừng nhìn Sở Phong, cái chân trước bắt đầu cào cào
đất, bộ dáng chuẩn bị xông vào hắn.

“Kích động cái gì, tao không chê thì thôi, có chút thối thum thủm, tao chịu
đựng được mà!” Sở Phong không biết sống chết, còn ráng khuyên nhủ nó.

Đùng..!

Hoàng Ngưu không nói nhiều, trực tiếp lao đến, cụng đầu Sở Phong một cái,
đánh bay hắn, khiến hắn ngã vào trong vườn hoa.

Hắn đau đến nhe răng nhếch miệng, rốt cuộc cũng hiểu được cảm thụ của
Chu Toàn, cùng con trâu đàm phán, kiểu gì cũng quá nguy hiểm.

Lúc này, Hoàng Ngưu muốn nổi điên lên, đôi mắt trâu trừng chằm chằm vào
hắn, nó có chút hoài nghi cái thằng trước mắt này so với thằng mập kia có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.