THÁNH KHƯ - Trang 174

Xuất phát từ những ngọn núi lớn hồng hoang, khuếch tán ra khắp nơi khiến
cho người ta cảm thấy lỗ chân lông đều mở ra, giống như đang được tẩy lễ.

Hoàng Ngưu bất động, nó không chú ý đến những thứ này, vẫn chăm chú
nhìn chằm chằm vào ngọn núi thấp.

Đột nhiên, ngọn núi thấp kia rung rung, phun ra sương mù mãnh liệt, trở nên
rất thần bí.

“Ùm....ụm....ò....ọ...!”

Hoàng Ngưu hưng phấn rống lên, nhanh chóng, xông lên ngọn núi nhỏ, chạy
dọc theo sườn núi, cố gắng tiếp cận nơi đang mãnh liệt phu trào hào quang
cùng sương trắng.

Nơi đó là một cái sơn động, lúc trước bị dây leo che khuất, hiện tại đã lộ
thiên.

Vèo một tiếng, Hoàng Ngưu chạy thẳng vào bên trong, không che dấu được
vẻ kích động, Sở Phong đi theo phía sau nó, thạch động sâu thẳm, không
biết thông đến đâu.

Trong thạch động, mây mù bốc hơi, hào quang chiếu rọi, khiến người ta cảm
thấy một cảm giác không chân thực, có chút mông lung, đây chỉ là một cái
thạch động, vì sao lại thần bí như vậy?

Trong hoàn cảnh này, Sở Phong phát hiện hình như hoạt tính trong thân thể
của mình được tăng cường.

Nơi này có một loại vật chất kỳ dị, tẩm bổ nhục thể của hắn.

Cái gì thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.