nghĩ như vậy. Gần huyện thành có hai ngọn núi Hồng Hoang, cao ngất trong
mây, cách quá gần.
Mơ hồ có thể thấy được các loại hung cầm quái thú trên núi, ví dụ như con
rết màu bạc dài hai thước, giống như một con bạch xà, tất cả sinh vật đều
phải tránh xa.
Hoặc một con mãnh cầm màu đỏ chộp lấy con báo, xem như món ăn, máu
chảy đầm đìa.
Còn có người nhìn thấy một con nhện đỏ như lửa đang kết tấm lưới to như
cái nhà bắt ngang hai ngọn núi. Sau đó nhả tơ, bắt hết tất cả chim lớn trong
phạm vi mười mét, cảnh tượng vô cùng huyết tinh tàn bạo.
Rất nhiều sinh vật chưa bao giờ gặp trước đây, bây giờ đều xuất hiện trên
ngọn núi gần huyện thành.
Điều này ai mà không sợ chứ?
Người trong thị trấn gần đây đều chạy trốn, sợ có ngày quái vật xuống núi.
Về phần nội thành và tỉnh thành, nghe nói cũng không nơi nào tốt, thậm chí
còn nghiêm trọng hơn, giống như thời viễn cổ đang đến, trên mặt đất xuất
hiện rất nhiều khu rừng rộng lớn với rất nhiều mãnh thú.
Sau một phen thăm dò, những người ở thị trấn Thanh Dương đều nhụt chí,
từ huyện thành lui về.
Lúc này, cũng có không ít người rất thiết thực, đều là những người ở thế hệ
trước, bắt đầu gieo hoa màu bên ngoài thị trấn, hy vọng có thể tự cấp tự túc.
Vốn lúc trước có đồng ruộng, bây giờ địa vực gia tăng gấp bội. Mặc dù vẫn