THÁNH KHƯ - Trang 231

Gần đây, có không ít người trên thị trấn tiến hành gieo trồng, tất cả ruộng
đồng đều được sử dụng.

Nhà Vương Phàn cũng có một mảnh đất. Hôm nay cậu ta khai khẩn cùng
với người khác. Khi nghỉ ngơi, cậu ta ngửi được một mùi thơm ngát, phát
hiện một loại quả màu bạc trong một bụi cỏ đằng xa.

Bụi cỏ đó nhìn rất bình thường, kết quả lại sinh ra một loại trái cây trắng lóa.

Lúc đó, Vương Phàn đang khát nước, ngửi được mùi thơm mê người, kết
quả nhịn không được liền ăn luôn. Không bao lâu sau thì bắt đầu kêu lên đau
đớn, không ngừng quay cuồng trên mặt đất.

Mọi người lao nhao kể hết mọi chuyện.

Mẹ của Vương Phàn càng khóc lớn hơn. Bà cực kỳ sợ, sợ đứa con duy nhất
của mình chết đi.

“Khóc cái gì, đứa nhỏ còn chưa chết mà.” Cha Vương Phàn cả giận nói,
cùng với vài người hợp lực, cuối cùng cũng đưa được cậu ta vào trong
phòng khám. Bây giờ cứu người mới là quan trọng nhất.

Mấy người trưởng thành dùng sức ấn cũng không được. Sức mạnh của
Vương Phàn càng lúc càng lớn, lại muốn tránh thoát, cuối cùng Sở Phong
tiến lên hỗ trợ, cậu ta mới không thể động đậy được.

Bác sĩ Vương quan sát, dùng dụng cụ kiểm tra toàn diện cho Vương Phàn
một lần.

“Sinh mệnh của nó đang rất hỗn loạn, một số kích thích tố tăng vọt, tình
huống không ổn. Ta chưa từng thấy người bệnh nào như vậy.” Bác sĩ Vương
đổ đầy mồ hơi. Ông hoàn toàn thúc thủ vô sách, bó tay không biện pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.