THÁNH KHƯ - Trang 230

Theo cách nói của một số người già, khí hậu lúc này thích hợp cho hoa mầu
sinh trưởng. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, mấy tháng nữa sẽ là
một đợt thu hoạch lớn.

Vì vậy, người trên thị trấn cười tươi không ít.

Đột nhiên, trên đường vang lên tiếng xôn xao, rất nhiều người cùng nâng lên
một chàng thanh niên còn rất trẻ. Trên người cậu ta rất nóng, không ngừng
bốc khói màu trắng, giãy dụa đau đớn.

“Mau đưa đến Bác sĩ Vương gần đây.”

Có người kêu lên, biểu hiện lo lắng. Một đám thanh niên trai tráng vội vàng
đưa cậu ta đến phòng khám nổi tiếng trong thị trấn.

Sau khi Sở Phong quay về, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này. Hắn vội chạy
theo, xem có cần giúp đỡ gì không.

“Vương Phàn, con của mẹ, rốt cuộc con bị làm sao vậy?” Mẹ của chàng
thanh niên chạy đến, nước mắt trào ra, ngã nhào xuống đất, thật sự rất sợ
hãi.

Chàng thanh niên tên Vương Phàm gương mặt vặn vẹo, không ngừng quay
cuồng. Mấy người trưởng thành đều giữ không được cậu ta, cả người rất
nóng, bốc lên khói trắng.

Sở Phong nhìn thấy, không khỏi cả kinh, hơi đăm chiêu một chút.

“Đại tẩu, Vương Phàn ăn trúng một loại trái cây trong vườn, kết quả bị như
vậy.” Bên cạnh, một người đàn ông trung niên lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.