THÁNH KHƯ - Trang 38

Chắc đây là ngao vương, Sở Phong suy đoán, nó thậm chí còn lợi hại hơn.

Con ngao kia lại nhảy lên, lao xa chừng bảy, tám mét, móng xuốt hạ xuống,
uy lực có thể so sánh với tay gấu. Một tiếng “bốp” vang lên, đánh bay mắt
của một con gói hoang, rồi xoay người lộn ra ngoài.

Vừa rơi xuống đất, nó đã ngay lập tức bổ nhào vào một con báo tuyết. Tiếng
rống khiến cho người ta phải sợ hãi, hai con thú lăn xả vào nhau, phóng
thích hết dã tính của chúng.

Con báo tuyết nằm trong vũng máu, yết hầu bị cắn nát, không sống nổi.

Con ngao này lại chẳng hề bị thương, lông cổ trông như bờm sư tử dựng
thẳng, đầu tuy không lớn, nhưng trông như con nghê, có một luồng khí thế
đặc biệt. Nó lại nhảy lên lần nữa, phóng tới một con mãnh thú khác.

Sở Phong gần như không dám tin, lại thật sự có một con ngao uy mãnh đến
vậy! Chỉ nhảy ra nhảy vào mấy cái, mà gần như giải quyết xong đám dã thú
kia rồi.

Con báo tuyết cuối cùng cũng đã chết, chỉ còn lại có con sói một mắt kia
đang liều mạng chạy trốn. Nó vọt về phía chân núi, muốn sống sót rời khỏi
nơi này.

Nhưng chỉ sau mấy bước chân, nó đã bị con ngao bắt kịp, một cái mồm lớn
toàn máu mở ra, cắn đứt cổ nó, chỉ chút nữa thôi đã rứt luôn cả chiếc đầu sói
xuống rồi.

Cứ như vậy chín con dã thú hung mãnh bị giải quyết chỉ trong một khoảng
thời gian ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.