THÁNH KHƯ - Trang 41

"Tách!"

Mặc dù còn cách một khoảng, hắn vẫn nghe được tiếng hoa nở rất rõ ràng,
Nụ hoa trắng to bằng nắm tay trên gốc cây nhỏ cắm rễ trên đồng xanh đã nở
rồi.

Hoa nở lại phát ra âm thanh!

Mùi hoa nức mũi, còn đậm hơn vừa rồi rất nhiều. Nó giống như có một cỗ
ma tính đặc thù, làm cho người ta mê say.

Chỉ trong tích tắc, ba sinh vật đã vọt tới bên cạnh vách núi, vừa hồi hộp nhìn
lên một cách chăm chú, vừa hít thở phì phờ giống như đang ngốn từng ngụm
mùi thơm.

Sở Phong quay đầu, đập vào mắt hắn là cảnh tượng như vậy, cử động quái dị
của ba con thú làm hắn kinh ngạc không thôi.

Ba con thú sắp không nhịn nổi, đều bắt đầu nghĩ đến việc công kích đối
phương, dã tính đáng sợ bắt đầu hiện ra.

Mấy tiếng “tách tách” nhẹ nhàng liên tục vang lên, cách hoa màu trắng bạc
không ngừng nở ra, mang theo một làn sương trắng mịt mờ và những luồng
sáng óng ánh. Hoa nở có âm thanh, hương thơm đậm hơn lúc đầu không chỉ
mười lần.

Sở Phong quả thực kinh hãi. Đây là hoa gì? Mùi hương này quá mê người,
làm hắn không nhịn được muốn quay lại, chạy đến đỉnh núi kia.

Gốc cây nhỏ cao ba thước, đóa hoa màu trắng bạc to bằng nắm tay đang nở,
sương trắng tràn ra khắp vách núi đồng xanh, khiến nơi đó giống như tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.