THÁNH KHƯ - Trang 450

hắn, cảm thấy là lạ, từ trước tới nay cậu ta chưa từng bán thịt bò, đây là tới
quấy rối à?

"Là tôi gọi sai rồi, tôi muốn gọi thịt dê, cho tôi 150 xiên.” Sở Phong chột dạ
nhìn về phía đông của thị trấn, đó là phương hướng nhà của hắn.

"Không cần tiền, chỉ cần lương thực!" Chàng trai bán thịt xiên rất kiên quyết
nói.

Bởi vì hiện tại khắp nơi đều xuất hiện dị tượng, đường đi cũng chưa được
khai thông, mọi người ngày càng chú ý tới thực vật, đối với tiền tài bây giờ
lại không còn coi trọng.

"Tuy rằng hai chúng ta không mấy thân thiết, nhưng cũng coi như có chút
quen biết, cậu cứ đưa cho tôi trước đi, ngày mai tôi sẽ bảo người đưa lương
thực tới cho cậu.” Sở Phong nói.

Chàng trai bán thịt xiên ngược lại cũng thoải mái, bởi vì đều sống trong
cùng một trấn, cho nên cậu cũng không lo lắng hắn quỵt nợ, hơn nữa cậu
cũng có chút hiểu biết đối với Sở Phong.

"Cái này đã đông lạnh bao lâu rồi, còn ăn được không đấy?” Sở Phong nhỏ
giọng hỏi.

Chàng trai bán thịt xiên có chút chột dạ, nói: "Ăn vào sẽ không có chuyện gì
đâu."

"Không có chuyện gì là được!” Sở Phong vỗ vỗ bả vai của cậu ta,

Một bộ rất thoải mái, dáng vẻ rộng rãi, dường như vốn dĩ hắn cũng không sợ
ăn phải này có thể gây đau bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.