THÁNH KHƯ - Trang 73

đủ loại dấu hiệu cho thấy các nơi không còn bình yên nữa. Bọn họ đang ở
trên đường, trong lòng có một loại khát vọng có thể trở lại chỗ ở quen thuộc
của mình.

Nhân viên phục vụ trên tàu chuẩn bị nước và thức ăn cho bọn họ.

Nếu như không phải gặp đủ loại sự cố, trì hoãn thời gian, theo lộ trình, đến
buổi chiều tàu đã có thể đến điểm cuối cùng rồi.

Troong đêm, mọi người lo lắng không yên, chẳng ai ngủ được, cứ nhỏ giọng
bàn luận suốt. Mãi cho đến đêm khuya, toa tàu mới yên tĩnh.

Bên ngoài đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, không có một chút
ánh sáng nào, lộ ra vẻ thanh tĩnh lạnh lùng đến đáng sợ.

“Ầm...”

Sau nữa đêm, một tiếng động tođánh thức tất cả mọi người. Họ mê mang
nhìn quanh bốn phía.

Xảy ra chuyện gì vậy, sao đoàn tàu lại bị rung động lắc lư mãnh liệt như vậy.
Có vật gì đó va chạm vào sao?

Rất nhiều người sắc mặt thoáng trắng bệch, bất an nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài đen kịt, một mảnh vùng núi, không có đèn đường, căn bản không
thấy gì, làm cho tim người ta đập nhanh, cảm giác được từng cơn lạnh buốt.

Dãy núi xa xa chợt có tiếng thú cùng âm thanh cú vọ truyền đến, làm người
ta cảm thấy kinh hãi.

“Ầm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.